Năm nay bông vải của đội sản xuất bội thu, các xã viên đều được chia không ít, bản thân Tô Tình cũng không dùng được, quần áo của cô đều rất ấm áp cho nên đều cho Vệ Thế Quốc dùng.
Ngoại trừ làm quần áo, làm giày với tất thì cũng chẳng có việc gì nữa, cho nên cô đúng là muốn bắt đầu ăn rồi!
“Ừm, hôm nay anh đi qua ngã rẽ tìm bán thịt đó rồi, đặt trước một cân giò heo.” Vệ Thế Quốc gật đầu nói.
Vốn dĩ là không đặt trước, lúc này nông nhàn rồi, mọi người đều bằng lòng đi cắt chút thịt bồi bổ, đợt thu hoạch vụ thu trước thật quá mệt mỏi cho nên tương đối hút hàng, đi muộn rồi thì hết mất.
Nhưng châm ngôn nói đúng, có tiền có thể sai ma khiến quỷ, chịu nhét thêm ít tiền người ta đương nhiên sẽ bằng lòng để lại trước cho.
Chính chỉ là nhắc tới giò heo mà thôi. Tô Tình liền nghĩ tới lần trước ăn giò heo hầm đậu phộng, vậy mà làm cô lên cơn thèm, hai cái giò heo cô gặm lần trước đấy thơm ngon miễn bàn.
Vệ Thế Quốc buổi tối liền ra ngoài.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT