Chuyện sinh con cũng chỉ có thể đợi tới lúc đó lại nói, xe tới trước núi ắt có đường, thuyền tới đầu cầu tự nhiên thẳng không phải sao.
Tô Tình trước sau pha cho Vệ Thanh Mai hai ly nước đường đỏ, ly đầu tiên Vệ Thanh Mai không dám uống, vẫn là Tô Tình biết chị từ xa lại đây nhất định khát rồi, giục chị ấy uống xong lại rót một ly nước sôi để nguội và pha một ly nữa.
Vệ Thanh Mai đương nhiên ngăn cô lại: “Em hiện tại đã mang thai rồi, đến lúc sinh còn phải dùng tới đường đỏ, đừng pha cho chị nữa.”
Đều nói như vậy rồi, nhưng mà nhìn ánh mắt dịu dàng của Tô Tình, chị có thể nhìn ra được cô em dâu này là chào đón chị lại nhà bọn họ làm khách, hơn nữa chị cũng nhìn ra, cô em dâu này thật là muốn chung sống với em trai mình, bằng không sao lại có thái độ ôn hòa như vậy với chị chứ?
“Có ạ, cha mẹ em đều sẽ gửi không ít đồ cho em, em nghe Thế Quốc nói, trong nhà chị cả vẫn còn hai cháu trai và một cháu gái? Nhà em còn có kẹo sữa, chị cả đợi chút em lấy một bao mang về cho lũ trẻ.” Tô Tình cười nói
“Không cần không cần đâu, em giữ lại ăn đi.” Vệ Thanh Mai liên tục lắc đầu.
Tô Tình cũng không nói thêm chuyện này nữa.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT