Tìm Cung Như Họa là không được, trực tiếp đi tìm Cung Như Thư, gọi Cung Như Thư qua đây.
Cung Như Thư từ chối: “Chị họ đang êm đẹp, qua thăm hỏi ông bà nội em làm cái gì.”
Giang Ngọc Trân nói: “Dù sao cũng là trưởng bối, Như Thư, em lại là cháu gái ruột, sau khi bọn họ quay về em lại chưa từng tới cửa thăm hỏi, đây không khỏi có chút không thể nào nói nổi nhỉ?”
“Ông bà nội sống rất tốt rất vui vẻ, vậy là đủ rồi.” Ánh mắt Cung Như Thư chuyển dời đến trên sách giáo khoa, tiếp tục đọc sách.
Cô ấy đương nhiên đã đi nhìn qua ông bà nội, nhưng chỉ là nhìn từ xa, dù là ông nội hay bà nội, trạng thái tinh thần của bọn họ đều tương đối tốt, nhìn ra được đã sống thật sự thư thái.
Cô ấy cũng biết phẩm tính của Tô Tình, người chồng mà cô gả cho khẳng định cũng không thể nghi ngờ, nếu không sẽ không khiến ông bà thích như vậy, sau này nhất định cũng sẽ chiếu cố tốt cho ông bà nội, còn mấy người bọn cô, thật sự không cần đi qua, đi qua chỉ biết thêm phiền toái cho người già.
Giang Ngọc Trân thấy cô ấy như vậy, lúc này mới tức giận nói: “Xem ra Như Họa nói là thật, em thật sự không nhớ chút tình cảm nào, ông bà nội còn là người nuôi em lớn!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT