Lý Thanh Tuyết vốn muốn cự tuyệt, lời nói tới bên miệng liền ngừng lại.
“Bây giờ tôi còn đang đi học, chuyện này hẳn là anh cũng biết.” Lý Thanh Tuyết câm nhắc nói.
“Tôi biết.” Tô Cảnh Vũ gật đầu, mím chặt môi, nhìn cô ấy nói: “Thanh Tuyết, chỉ cần cô nguyện ý, tôi chờ cô, chờ cô tốt nghiệp rồi chúng ta lại kết hôn, được không?”
Trên khuôn mặt trắng nõn của Lý Thanh Tuyết nhịn không được xẹt qua một tia đỏ ửng, nhưng cô ấy vẫn nghiêm túc nhìn về phía Tô Cảnh Vũ, nói: “Hai chúng ta hôm qua mới quen.”
“Có những người quen biết cả đời cũng không nhất định có thể có cảm giác, nhưng có một số người, chỉ cần ánh mắt đầu tiên nhìn thấy, liền sẽ biết, đó là người mình muốn bên nhau cả đời.” Tô Cảnh Vũ nói: “Thanh Tuyết, hôm qua ngay ánh mắt đầu tiên nhìn đến cô, tôi đã biết, cô là người tôi đã đợi thật lâu, vợ của tôi nên là cô, người cùng tôi trải qua cả đời, cũng nên là cô, hôm nay tôi nói những lời đó với Đổng Quan Lân, không hoàn toàn là vì tống cổ hắn, cũng là những lời từ trong nội tâm tôi, Thanh Tuyết, cô có thể cho tôi một cơ hội không, cùng tôi thử xem?”
Trên mặt Lý Thanh Tuyết ửng đỏ, quay mặt qua chỗ khác nhìn cảnh sắc phương xa, nói: “Tôi phải đi học, mà anh ở bộ đội cũng rất bận, anh đã từng nghĩ đến khoảng cách chưa?”
“Tôi đã nghĩ tới, nhưng khoảng cách không phải là vấn đề, chỉ cần tôi có thời gian, nhất định sẽ tranh thủ qua đây thăm cô, trong nhà chú Cung cũng có điện thoại, chúng ta cũng có thể nói chuyện phiếm qua điện thoại.” Tô Cảnh Vũ nhìn cô ấy nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play