Tô Tình và bọn người Tô Cảnh Văn cùng Dương Dương, Nguyệt Nguyệt vẫy tay chào tạm biệt, Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cũng nói tạm biệt với mẹ và cậu của bọn nó, cũng không dính lấy mẹ bọn chúng, bởi vì tất cả lực chú ý của bọn nó bây giờ đều bị con chim sáo biết nói chuyện trong lồng chim hấp dẫn.
Tô Tình liền cùng anh cả Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân, Chu Kiều Kiều, còn có Tô Thừa Nghĩa, Tô Thừa Lễ đi ra ngoài ngồi xe buýt.
Lúc này Tô Cảnh Quân mới hỏi: "Chị, con trai của chú Cung kia đã xảy ra chuyện gì?”
Ngày hôm qua lúc bọn họ trở về, đều đã ầm ĩ xong, nhưng bọn họ vẫn biết, cũng nhìn ra được tâm tình hai ông bà rất không tốt, ngày hôm qua không rảnh hỏi nhiều, hôm nay đi ra ngoài cũng chỉ hỏi một chút, cũng không thể cái gì cũng không biết.
Tô Tình cũng không giấu diếm, nói một lần.
Làm cho Tô Cảnh Văn, Tô Cảnh Quân bọn họ đều nhíu mày, tố cáo cha mẹ mình, nhiều năm như vậy cũng mặc kệ không hỏi thăm, hiện tại đã trở về mới đến xin lỗi nhận sai, đây có phải là chậm một chút hay không?
"Nếu như mà thật lòng muốn xin lỗi nhận sai, vậy còn tốt." Tô Tình nói ra, nếu là thật xin lỗi nhận sai, cô cũng có thể làm một lần làm thánh mẫu để cho hai ông bà cởi bỏ khúc mắc, chuyện thù hận này nếu cứ không kết thúc, trong lòng có một chút vướng mắc dù sao cũng không tốt.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT