Vệ Thế Quốc và cậu ba Tô Hữu Vinh đều quen biết, là lão Phùng bên bộ vận chuyển, lão Phùng chạy tới vay tiền!
Không phải tới tìm Vệ Thế Quốc mượn, là tìm Tô Hữu Vinh mượn, lúc Tô Hữu Vinh bị gọi lên, sắc mặt đều đen, mùng một năm mới thế nhưng tới cửa vay tiền!
“Tôi phải nuôi sống cả gia đình, lấy tiền ở đâu ra cho ông mượn?” Cậu ba Tô Hữu Vinh tức giận nói.
“Chúng ta làm đồng nghiệp nhiều năm như vậy, mượn một trăm đồng tiền ông cũng không chịu cho tôi mượn sao? Còn không phải tôi cần dùng gấp sao!” Lão Phùng nói.
“Tôi không có.” Tô Hữu Vinh vẫn nói những lời này.
Lão phùng nói: “Tôi nghe lão Ất nói con trai cả ông không phải bán công việc, chuẩn bị muốn đi học đại học sao? Công việc kia cũng phải bán được vài trăm, tôi đã hỏi thăm, đi học đại học không cần tiền còn có học bổng, tôi chỉ mượn một trăm, một thời gian nữa sẽ trả lại ông!”
“Con trai tôi muốn đi học nên bán công việc không sai, nhưng mấy người con dâu và cháu trai cháu gái của tôi thì không có công việc, chỉ dựa vào chút tiền ấy để sống, chuyện của ông tôi không giúp được, ông đi nhờ người khác đi." Tô Hữu Vinh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT