Tuy cũng có chút ra vẻ, nhưng nói thật, Tô Tình thực sự có chút luyến tiếc, bởi vì từ khi ở bên anh liền không muốn tách ra, nhiều lắm là anh đi cùng mấy người Thẩm Tòng Dân vào núi sâu săn thú ba bốn ngày, như vậy cô đã ở nhà lo phát hoảng lên rồi.
Tên ngốc thô bạo này không biết từ bao giờ đã đi vào trong lòng cô.
Hiện giờ đi tham gia phỏng vấn, đương nhiên là không thành vấn đề, hơn nữa sau khi phỏng vấn qua rất nhanh sẽ đi lái xe, lần này ra ngoài, không biết lúc nào mới quay về.
Vệ Thế Quốc đương nhiên cũng luyến tiếc vợ con, cũng may có thầy Cung và bà Đường ở nhà, nếu không anh sẽ không đi làm trước, để cô ở nhà một mình với hai đứa trẻ anh không yên tâm.
Nhưng hiện giờ có thầy Cung và bà Đường, anh cũng có thể yên tâm một ít, Nhưng mà nhất định cũng sẽ không tha.
“Vợ à, em ở nhà chờ anh, chỉ cần anh rảnh, sẽ lập tức trở về.” Vệ Thế Quốc nhẹ giọng nói.
“Ở bên ngoài lái xe phải chú ý, nhìn nhiều nghe nhiều, còn ở một số chỗ vắng vẻ cũng dễ xuất hiện tình trạng thôn dân chặn đường đi lên cướp đồ, nếu gặp thật đưa đồ cho bọn họ là được, cho dù là núi vàng núi bạc cũng không quan trọng bằng tính mạng của anh được.” Tô Tình nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT