Thái Mỹ Giai mặc kệ cô, cố ý tự nói: “Tô Tình, cô biết tôi hâm mộ cô cỡ nào không? Từ nhỏ tôi đã hâm mộ cô, hâm mộ cô có cha mẹ yêu thương, hâm mộ cô có các anh trai yêu thương, cho dù là em trai cô, cũng coi cô như em gái, thương cô như em gái, tôi cực kỳ hâm mộ.”
Tô Tình cười ha hả, cho nên tới nói với cô mấy chuyện này, là muốn khiến cô mềm lòng sao? Chuyện này thì thật sự không cần.
Cô lạnh nhạt vô tình nói: “Ban đầu đại khái là hâm mộ, nhưng sau này tôi có thể khẳng định, cô là ghen ghét tôi, hận tôi, không cần phủ nhận, cô nghĩ như nào, trước kia tôi mắt mờ không thấy rõ, nhưng bây giờ tôi đã nhìn thấu, Thái Mỹ Giai, cô không thể nhìn tôi sống tốt!”
Thái Mỹ Giai thật sự muốn khiến cô mềm lòng, dù sao cha nuôi của Vệ Thế Quốc có nhân mạch như vậy, nếu thay cô ta nói một câu, vậy chẳng phải cô ta có thể lấy được chỉ tiêu quay về thành phố rồi sao? Cho dù đã gả cho Vương lão lục, cô ta cũng không từ bỏ hy vọng quay về thành phố, thậm chí còn càng thêm bức thiết!
Nhà họ Vương đó là loại người sa cơ thất thế, cả nhà đều là cực phẩm!
Nhưng mà đó chỉ là tính toán ban đầu, nghe lời này của Tô Tình, cô ta biết mình không thể gạt được cô.
Đôi con ngươi trong trẻo của Tô Tình như nhìn thấu cô ta, Thái Mỹ Giai cũng không diễn tiếp được, nói: “Phải, tôi chính là không thể nhìn cô sống tốt, dựa vào cái gì đều là người, dựa vào cái gì đều là con gái, sao tôi lại bị cả nhà ghét bỏ, mà cô lại được cả nhà họ Tô yêu thương sủng ái trong lòng bàn tay, cô rõ ràng ngu xuẩn như vậy, cô rõ ràng tùy hứng điêu ngoa như vậy, vì sao mệnh cô lại tốt như vậy!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT