“Chị cả đến là được rồi, sao lại dẫn theo con người này đến đây, Vệ Thế Quốc đã nói rất rõ với cô ta rồi, cô ta không phải là con gái của nhà lão Vệ, chỉ là một đứa bé bị bỏ rơi trong tuyết, là cha mẹ có lòng tốt nhặt về nhà nuôi dưỡng, bao nhiêu năm qua nuôi cô ta lớn như thế, còn không có chút tiền sính lễ gả cô ta đi, đến cha mẹ ruột cũng chưa chắc đối xử với cô ta được như thế, nhà lão Vệ chúng ta đã sống quá tình nghĩa rồi.” Tô Tình bình thản nói.
Vệ Thanh Mai vội vàng nói: “Tình Tình, chị biết nhưng nếu như không có chuyện gì thì chị cũng không đưa cô ta đến đây.”
“Chị cả, chị mềm lòng quá đấy, cái gì gọi là không có chuyện không đưa đến chứ? Có chuyện càng không nên đưa đến, nhà lão Vệ không có thói quen bợ đít người khác, ở đâu về chỗ đó đi!” Tô Tình nói.
Cô và Vệ Thanh Mai có mối quan hệ khá tốt nhưng ranh giới của cô chỉ tới đó thôi, sinh nhật Dương Dương và Nguyệt Nguyệt cô có thể đón cháu trai cháu gái đến nhà ở vài hôm, cái này không có vấn đề gì cả.
Nhưng mà đối với Vệ Thanh Lan, cô tuyệt đối không mềm lòng đâu, cô hoàn toàn không muốn dính dáng gì tới Vệ Thanh Lan cả!
“Tôi nói thế nào cũng lớn lên ở nhà lão Vệ, gả đi từ nhà lão Vệ, bây giờ có chuyện quay về nương nhờ nhà mẹ đẻ một chút cũng không được sao?” Vệ Thanh Lan gấp gáp nói.
“Em đừng nói gì cả!” Vệ Thanh Mai tức giận nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play