Chị bảy Trần cũng ở đây, nói: “Đúng vậy, dưỡng lão thì không khác gì với con ruột, tiền đó chính là thứ khi còn sống thì còn sử dụng được, nhưng chết thì lại thành giấy vụn, không để lại cho con trai, con dâu thì để cho ai?”
Trần Quế Hoa thấy chị bảy Trần cũng nói giúp nên có chút không hài lòng, cho nên cố tình đâm chọc nói: “Y thuật của Đường đại nương tốt như vậy, lần trước cô qua đó thăm khám đã chữa khỏi chưa?”
Chị bảy Trần liếc chị ta một cái, nói: “Đúng vậy, đã chữa hết rồi. Cô kiềm chế chút đi, Thẩm Tòng Dân và vợ Đinh dơ bẩn kia có thể còn chưa cắt đứt hoàn toàn đâu, nếu như ai người bọn họ mà nối lại tình xưa, có khi cô cũng bị lây những loại bệnh dơ bẩn kia ấy, bây giờ cô truyền bá những lời này, cô nói xem sau này đến cửa, Đường đại nương có tình nguyện chữa cho cô không?”
Chị ta đích xác đã khỏi rồi, đi qua nhờ bà Đường xem cho, bà Đường viết cho chị ta một phương tuốc, kêu chị ta đi lấy thuốc, có thuốc uống cũng có thuốc bôi ngoài da, dùng bảy ngày là khỏi.
Cũng đã nhận hai cân đậu phộng của chị ta, đây là hoàn toàn không lấy nhiều của chị ta, chị bảy Trần cảm thấy về sau lỡ như tên đàn ông hỏng việc kia nhà mình lại truyền cho chị ta bệnh gì, đều phải qua nhờ bà Đường xem cho, cũng không thể đắc tội.
Trần Quế Hoa bĩu môi.
Con dâu nhà họ Tiền nói: “Đúng vậy, nếu mà cô còn không thôi đi, sau này cô đừng có đến chỗ này của tôi nữa, bây giờ cũng đã nhận thân, cô nói những chuyện này làm gì chứ? Bỗng dưng lại đi đắc tội với người khác.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play