Trần Tuyết đang nằm trên giường bệnh, sắc mặt nhợt nhạt, hai mắt có chút chết lặng, cho đến khi Bùi Tử Du đi vào, trong mắt cô ta mới xuất hiện ánh sáng rực rỡ.
“Tiểu Tuyết, anh mang theo canh gà ác cho em nè.” Bùi Tử Du ôn hòa nói.
Trần Tuyết nhếch miệng, giọng còn chút thút thít, nói: “Tử Du, chúng ta quay về có được không? Em không muốn ở lại đây.”
Con của cô ta, cứ như vậy bị chị chồng cả của cô ta đẩy mất rồi.
Một đứa bị chính cô ta vô tình làm mất, mà đứa bé này, lại bị chị chồng cả Bùi Cát Tường đẩy một cái không còn nữa.
Khi về nhà mẹ vào mùng hai Tết, cũng chỉ vì chị ta nói chuyện quá khó nghe nên cô ta trả lời lại một câu, thật ra thì cũng không coi là cãi lại, chỉ là giải thích một chút.
Chị chồng cả liền tát một bạt tai, bởi vì bị cô ta ngăn lại, không đánh tới liền đẩy cô ta, cô trượt chân một cái liền ngã xuống đất, bụng đập vào bệ ngồi, lúc ấy bụng liền đau đến không chịu nổi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT