Nhưng mà Tô Tình cũng cảm thấy Vương San Hô là người vô cùng kiên cường, chắc chắn cô ta có thể khống chế được tên tra nam Tôn Toàn Tài kia.
Hôm nay Vương Mạt Lỵ đến đây chủ yếu là muốn mua một hộp phấn rôm của Tô Tình.
Con gái cô ấy tên là Thẩm Hiểu Hiểu, trên mông cô bé nổi mẩn đỏ, xử lý cũng coi như là sạch sẽ, dù sao trước mặt Vương Mạt Lỵ cũng chỉ có một đứa con bảo bối này, sao có thể không cưng chiều cơ chứ?
Đừng nói cô ấy, Thẩm Tòng Quân cũng rất cưng chiều nhưng trên mông vẫn nổi rôm sảy.
Tô Tình liền lấy cho cô ấy một hộp, Vương Mạt Lỵ vẫn muốn trả tiền.
“Khi anh trai Tiểu Vệ và em gái Tiểu Vệ ra đời thì cô đã tặng cho chúng mỗi người một đôi giày vải tự làm, Hiểu Hiểu ra đời tôi cũng chưa tặng gì để chúc mừng cô, tay nghề của tôi không được, phấn rôm này để tôi bù lại vậy.” Tô Tình cười nói.
“Thế gói đường đỏ ở nhà tôi là ai đưa? Lẽ nào là nửa đêm khuya khoắt trộm mang đến tặng tôi sao?” Vương Mạt Lỵ cười mắng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT