Thẩm Tòng Dân mắng chửi Trần Quế Hoa, cô ta liền nói bây giờ cô ta chẳng khác nào góa phụ sống cả, bao lâu rồi anh ta không đụng đến cô ta? Như thế này thì ly hôn cho rồi.
Đương nhiên cô ta chỉ đe dọa thôi, cô ta hoàn toàn không muốn ly hôn, cô ta mà ly hôn thì nhà mẹ sao mà chịu chứa cô ta chứ? Nghĩ cũng đừng nghĩ đến.
Thẩm Tòng Dân liền biết con đàn bà này hứng tình rồi, thế là đè người lên giường làm một trận. Lúc này Trần Quế Hoa mới ‘an phận thủ thường’, nhưng vẫn hỏi anh ta có phải muốn học theo cậu cả Chung không?
Thẩm Tòng Dân lười biếng nằm trên giường, khinh thường nói: “Anh học cậu cả Chung làm cái gì, anh cũng chẳng ngốc, thịt ngon đã dâng tới miệng rồi, được ăn chùa anh mới ăn, ngủ cũng ngủ chùa vậy mắc gì mà không ngủ? Có lời mà không lấy là đồ khốn nạn! Em cũng bớt làm khó anh mấy chuyện vô lý này đi!”
Trần Quế Hoa thế mà lại cảm thấy vô cùng có lý, cảm thấy chồng mình vẫn muốn chung sống với mình hơn, điều này làm cô ta rất hài lòng.
Chỉ hỏi: “Vậy lỡ như có con thì sao? Trước đây cô ta bị Vương San Hô đẩy sẩy thai, đứa bé đó không phải của anh đấy chứ?”
“Là của anh, thật là đáng tiếc.” Thẩm Tòng Dân tiếc nuối nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT