Không thể không nói đến cũng là do Từ Diệu Tổ đã tính toán trước, may là chuyển ra ngoài rồi chứ không thì ở chung dưới một mái hiên không biết sẽ làm ầm ĩ đến mức nào.
Dù đã như thế rồi nhưng Trương Quế Hoa cũng không dễ dàng buông xuôi như thế.
Mỗi lần đều bị Từ Diệu Tổ mặt mày xám xịt đuổi, bị lão Từ kéo đi, thêm vào việc người trong thôn chỉ chỉ trỏ trỏ bà ta, lúc này mới tạm thời ‘chấm dứt chiến tranh’.
Nhưng trong lòng thì ngàn vạn lần không hài lòng, dù bà ta khóc đến mù mắt thì con trai bà ta cũng không quan tâm đến người mẹ ruột này, chuyện này quả là quá đau lòng.
Chỉ là không có ai quan tâm bà ấy, cuộc sống của Từ Diệu Tổ và A Tú cứ thế trôi qua, có thanh có sắc, mỗi ngày Từ Diệu Tổ tan làm về đều cho con trai cưỡi lên cổ rồi đi ra bờ sông cùng nhau tắm rửa.
Cục diện thế này thật sự làm người ta không nghĩ đến, không ngờ rằng số mệnh của cô câm A Tú tốt như thế! Vì lẽ đó nên có vài người ở trong thôn nhìn không quen khi người khác sống tốt.
Ví dụ như Khương Ngọc.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play