Thẩm Tòng Quân chính bởi vì xuất thân là con cháu nhà nông, bên trên cũng không có trưởng bối chăm sóc gì cả, vì vậy tuổi đã lớn liền về hưu.
Tô Tình không nói quá nhiều về vấn đề này, dù bên ngoài Vệ Thế Quốc kiệm lời, thế nhưng trong lòng anh lại có tính toán. Anh cũng là đàn ông, nhà vợ sẵn lòng giúp anh một tay để anh đỡ phải đi đường vòng anh rất vui, nhưng anh sẽ không mãi mãi dựa vào nhà vợ.
Tô Tình vô cùng hài lòng với điểm này của anh, một số phẩm chất riêng của người đàn ông này đúng là rất thu hút cô.
Bây giờ thật sự cần sự trợ giúp của nhà vợ, vậy thì không cần vì mấy cái lòng tự tôn gì đó mà từ chối ý tốt của nhà vợ. Sau này tự mình đứng được rồi, nhà vợ có chuyện gì cứ nói, muốn tiền thì anh đưa tiền, muốn sức thì anh ra sức, điều này rất tốt.
Giữa người thân với nhau, không phải đều giúp đỡ nhau như thế này sao?
"Anh hai cô có người yêu chưa?” Vương Mạt Lỵ chuyển chủ đề nói.
"Lần này trở về để đi xem mắt, là người mà mẹ tôi giới thiệu, không biết có xem mắt thành công không?” Tô Tình nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT