Trước khi ngủ còn liếc mắt nhìn cái lều lớn dựng thẳng của Vệ Thế Quốc, khóe miệng mang theo ý cười, xấu xa liếc nhìn Vệ Thế Quốc một cái liền đi ngủ.
Vệ Thế Quốc dở khóc dở cười, lại cũng cảm thấy mỹ mãn mà ôm vợ mình ngủ một lát.
Khi Tô Tình tỉnh lại, Vệ Thế Quốc đã đi ra ngoài.
Mãi cho đến gần 6 giờ mới trở về, xách về một thùng cá, còn có khoảng nửa cân tôm sông!
“Sao có nhiều tôm sông như vậy?” Tô Tình cười nói.
“Đều là ở đập chứa nước.” Vệ Thế Quốc nói.
“Anh đi tắm rửa một cái đi, đừng để bị cảm.” Tô Tình nhìn anh nói.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT