Sắc mặt Trần Tuyết đứng bên cạnh Bùi Tử Du trở nên trắng bệch.
Đương nhiên, sắc mặt Bùi Tử Du cũng khó coi, bởi vì anh ta căn bản không nghĩ tới mẹ mình sẽ có phản ứng quá khích như thế.
“Mẹ, chúng ta có chuyện gì để vào nhà nói không được sao? Con và Trần Tuyết vừa mới về nhà, trên đường xe bị hỏng, bọn con đi đến tận bây giờ mới về đến nhà!” Bùi Tử Du nói.
“Anh hai, anh về nhà mẹ còn có thể ngăn không cho anh vào cửa sao? Anh cũng không biết mẹ trông ngóng anh về như nào đâu, nhưng anh về thì cứ về thôi, sao còn mang theo một người phụ nữ nông thôn về làm gì? Mẹ mong anh rất nhiều, anh làm như này không phải đâm vào tim mẹ sao, ngày Tết nhất, mẹ vất vả chờ được anh trở về, anh lại mang theo một người phụ nữ ở nông thôn đến làm mẹ ngột ngạt?” Bùi Như Ý nói.
Ánh mắt cô ta nhìn Trần Tuyết giống như nhìn thứ đồ hạ tiện, mang theo khinh thường không chút che giấu, giống như muốn dùng ánh mắt nói cho Trần Tuyết, cửa nhà họ Bùi chúng tôi là nơi mà loại như cô có thể tiến vào sao?
Trần Tuyết bị hai mẹ con họ thay phiên nhục nhã, nhục mạ, trong lòng đương nhiên xấu hổ và giận dữ muốn chết, hoàng hoa khuê nữ(1) lần đầu bị người ta mắng như vậy.
(1)Hoàng hoa khuê nữ: ý chỉ thiếu nữ còn trong trắng, các cô gái trẻ chưa gả chồng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT