Vệ Thế Quốc nói: “Vậy chắc con phải đi trước cô một bước rồi, đợi con ăn Tết xong rồi vệ con lại nói cho cô nghe.”
Bà Đường không ngừng cười, Tô Tình cũng lẫy mà liếc anh một cái, nói: “Anh đừng có mà mừng sớm, cha em dễ nói chuyện còn mẹ thì khó nói lắm, nhất định sẽ không hài lòng về anh.”
“Anh sẽ khiến cho mẹ hài lòng!” Vệ Thế Quốc nghiêm túc nói.
Tô Tình cười một tiếng, nhìn ngỗng lớn trong nồi đã chín rồi, liền múc ra một ít, nói: “Ngỗng lớn hầm này mùi thơm như vậy, nhất định đã lan mùi ra khắp bên ngoài rồi, anh đem cho nhà Đầu To, nhà Hắc Thán, với đem qua cho ông đội trưởng và Mã đại nương một chén, đúng rồi, cũng đem một chén cho Thẩm Tòng Quân.
Ăn một mình cũng không vui, hơn nữa quan hệ với nhau tốt như vậy, đương nhiên có đồ ngon như vậy thì phải chia sẻ rồi.
Chỉ là thịt ngỗng lớn trong chén cũng không nhiều, khoai tây thì nhiều hơn chút, múc thêm vào một muỗng nước dùng, nó thật sự rất thơm.
Tô Tình phải phá lệ mà để nước dùng lại nhiều hơn, không để cho nước dùng cạn lại hết, nếu không sẽ không đủ chia.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT