“Cái này bắt mạch cũng ra ư?” Vệ Thế Quốc nói.
“Người khác có lẽ không được, nhưng cô đây có thể đấy, thông thường thì không sai đâu.” Bà Đường cười nói.
Vệ Thế Quốc nhếch mép cười.
Bà Đường nói xong chuyện này mới nhẹ nhàng hỏi: “Thầy của con hiện tại như thế nào rồi?”
“Cô yên tâm, thầy tất cả đều tốt, thầy ấy cũng rất nhớ nhung cô đấy. Chắc lúc này thầy khẳng định đã nghe nói cô tới thôn rồi, buổi tối con lại đi qua nói một tiếng, ngày mai con dẫn cô đi qua bên đó xem xem.” Vệ Thế Quốc nói.
“Được.” Bà Đường vui mừng nói: “Cũng may là có con.”
“Cô à, cô đừng nói cái này, quá xa lạ rồi, đều là việc con nên làm.” Vệ Thế Quốc noi, thầy của anh đúng là dốc lòng dốc sức chỉ dạy, kiến thức trong sách thầy đều giảng giải kỹ càng cho anh, lại còn sẽ nói cho anh một số kiến thức thường thức bên ngoài, có thể nói anh có thể có một phần tâm trí cùng năng lực như giờ, thoát không khỏi quan hệ với sự dạy bảo của thầy.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play