"Ừ, là do anh vội vã." Vệ Thế Quốc ôm cô nói.
"Phàm là đàn ông có chút khí phách cũng không thích ăn bám, anh không muốn như vậy, lúc này anh có bản lĩnh không muốn ăn cơm mềm của em, nhưng anh tin em, hiện tại đều chỉ là tạm thời, sau này chúng ta nhất định sẽ có ngày thăng quan tiến chức!" Tô Tình nghiêm túc nói.
Trong lòng Vệ Thế Quốc thỏa mãn, người phụ nữ của anh khẳng định như vậy sao có thể không thỏa mãn?
Anh cười nhìn cô nói: "Không sợ cả đời này anh bắt em ăn trầu thay thức ăn sao?"
"Sợ gì, cùng lắm là em nuôi anh, anh từng thấy qua sách này chưa? Trong sách có Hoàng Kim Ốc, trong sách có nhan như ngọc!" Tô TÌnh chỉ vào sách, nói.
Trước đây cô cũng có lúc viết một bài văn liên quan tới thanh niên trí thức xuống nông thôn, còn có một bài về cuộc sống tương lai của thanh niên trí thức xuống nông thôn được gửi bản thảo đi, chỉ không biết có thể được tuyển dụng hay không? Nếu có thế thì sẽ có tiền nhuận bút.
"Anh không muốn ăn cơm mềm của cha chồng mẹ vợ, nhưng tanh ăn cơm mềm của vợ anh, lớn tuổi rồi, ăn một miếng cũng được!"
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT