Gần đến thi cuối kỳ, thầy cô không còn giảng bài như thường, mà thay vào đó là từng chồng đề thi cao ngất làm mãi không hết.
Không khí nặng nề bao trùm lớp học, tĩnh lặng đến mức chỉ còn nghe thấy tiếng bút lướt trên giấy sột soạt. Điều này khiến búp bê nhỏ trong túi áo vô thức nín thở, nhớ lại nỗi ám ảnh bị đống đề thi chi phối kiếp trước. Nhưng rồi cậu nghĩ lại, giờ mình đã là búp bê rồi, đâu cần thi cử gì nữa, căng thẳng làm chi?
Nghĩ vậy, cậu thả lỏng cơ thể, tựa vào bụng thiếu niên, cảm nhận hơi ấm truyền qua lớp vải. Phó Dập Tinh đổi một tư thế thoải mái, định đánh một giấc ngon lành.
Đang mơ màng chìm vào giấc ngủ thì một bàn tay to lớn chợt thò vào, ôm cậu ra ngoài.
Phó Dập Tinh: !!!
Sao không báo trước gì hết vậy? Lấy ra giữa thanh thiên bạch nhật thế này, lỡ bị phát hiện thì sao? Nếu cậu bị tịch thu thì biết đi đâu mà khóc đây?
Nghĩ vậy, búp bê nhỏ thẳng người, mắt không dám chớp lấy một cái, cả người còn cứng hơn cả nắp quan tài.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play