Phó Cẩn Minh về đến nhà, vừa mở cửa đã thấy búp bê nhỏ ngoan ngoãn ngồi xổm ở huyền quan đợi hắn.
Vừa thấy thiếu niên bước vào, Phó Dập Tinh đang buồn chán bỗng sáng mắt, nhanh nhẹn đứng dậy, chạy đến bên chân hắn, bám vào quần muốn trèo lên. Giọng nói mang theo sự vui mừng khôn xiết: "Cậu về rồi!"
"Đợi chút đã, tôi chưa thay giày, bẩn." Phó Cẩn Minh lùi lại hai bước, thấy búp bê nhỏ vẫn bám chặt không buông, hắn đành thở dài bất lực, đặt đồ xuống rồi bế nhóc con lên: "Sao lại hấp tấp như vậy?"
Búp bê nhỏ ngồi trong vòng tay thiếu niên, vùi mặt vào ngực, hít hà mùi hương dễ chịu trên người hắn như một chú mèo con. Cảm giác lo lắng âm ỉ trong lòng bỗng tiêu tan hết sạch.
"Tại… tôi nhớ cậu mà.”
Lớn lên trong môi trường thiếu thốn tình yêu thương, cậu không biết phải diễn tả cảm xúc lúc này như thế nào, chỉ có thể nói ra cảm xúc mãnh liệt nhất trong lòng.
Phó Cẩn Minh nghe vậy bỗng mềm lòng, đưa tay xoa mái tóc vàng mềm mượt. Nhưng ma xui quỷ khiến thế nào lại cúi xuống hôn nhẹ lên đỉnh đầu vàng óng của cậu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT