Sau khi ta nói để Lý Tiểu Duẫn mời khách, nàng lại dở khóc dở cười nhìn ta, một lúc lâu sau mới nói: "Vậy thì để ta mời khách vậy."
Trong lòng ta thở phào nhẹ nhõm, chuyện lúng túng này cuối cùng cũng được hóa giải nhờ vào mặt dày của ta.
Nghĩ một chút, ta lại nói với Lý Tiểu Duẫn: "Ngươi về nhà đừng có nói với cha mẹ ngươi là ta không có tiền mời ngươi ăn cơm đó, nếu chuyện này mà đến tai cha mẹ ta thì ảnh hưởng không tốt đâu!"
"Yên tâm đi, sẽ không nói đâu, coi như mời bạn bè ăn một bữa cơm thôi mà!" Lý Tiểu Duẫn rất sảng khoái nói.
Ta giơ ngón tay cái lên với Lý Tiểu Duẫn nói: "Cô nương giác ngộ không tệ đó, ta rất thưởng thức ngươi."
"Ấy da! Không phải do giác ngộ của ta cao, mà là chuyện này cũng chẳng còn cách nào khác mà! Ngươi bảo hai ta đi xem mắt, ngươi không có tiền trả thì chẳng lẽ không phải ta sao!" Lý Tiểu Duẫn cười thở dài nói.
Nghe Lý Tiểu Duẫn nói vậy, ta có chút không nỡ, ngượng ngùng nói: "Nghe nói đi xem mắt thế nào cũng gặp phải một hai trường hợp hiếm thấy, xem ra ngươi gặp phải ta rồi?"
"Nếu nói hiếm thấy thì ngươi chắc chắn không ai bằng rồi."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT