Trần Cảnh Minh mang theo thứ mà hắn cho là hậu lễ rời khỏi trà lâu, ta lại một mình ngồi thêm một lúc, nhưng trong lòng lại vì việc gặp gỡ Mễ Lạp mà lo lắng không yên.
Ta suy nghĩ, nàng bây giờ sống cuộc sống như thế nào? Liệu sau khi kết thúc một ngày làm việc, nàng có cùng Úy Nhiên như tình nhân nắm tay nhau đi trên đường phố Tô Châu về đêm, nói với nhau mấy lời quan tâm hay không?
Mặc kệ có hay không, khi hình ảnh này xuất hiện trong đầu ta, tim ta liền có cảm giác tan nát!
Thế là, ta lại đốt một điếu thuốc, để cứu vớt tâm tình của mình, nhưng vết thương trong lòng càng xé càng lớn, tiếp theo đó là sự hoang mang lo sợ, rồi càng thêm oán hận việc Mễ Lạp cho ta hy vọng kết hôn, nhưng lại tự tay làm tan vỡ hy vọng ấy, đến mức hiện tại ta khó khăn như vậy, nhưng không một ai cứu vớt nỗi khổ sở của ta...
Ta thật sâu cảm thấy bất lực, cũng không dám nghĩ đến những hình ảnh ngọt ngào đã từng suýt tan chảy.
Rời khỏi trà lâu, ta một mình lang thang trên đường, sau khi bị tình yêu xé rách, ta thích cái cảm giác bị đám đông bao phủ, bởi vì sẽ không cảm nhận được tâm tình của mình, chỉ cảm thấy như một hạt bụi trong biển người mênh mông, tùy tiện một trận gió, hoặc một cơn mưa, liền có thể vùi lấp nỗi đau khổ của ta.
Ngồi một lúc trên ghế dài bên đường, điện thoại liền vang lên.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play