Đã đến lúc chạng vạng tối, vì việc làm ăn ế ẩm, ta và Đồng Tử tay xách hộp cơm, ngồi xổm dưới gốc liễu đối diện khách sạn vừa ăn vừa ngắm nhìn dòng người qua lại.
Đồng Tử thở dài nói với ta:
"Dương ca, ế ẩm thế này đến gặm đùi gà em cũng chẳng thấy ngon!"
"Hay là chú em cứ ra đường hét vài câu, biết đâu lại có khách vào khách sạn mình."
"Ai thèm để ý em, anh coi em là Lạc Dao chắc!"
Ta cười, vỗ vai an ủi hắn:
"Xe đến trước núi ắt có đường, lập nghiệp phải tránh nóng vội, lúc nào cũng phải tỉnh táo."

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play