Ta đưa tay xoa trán, thở dài một hơi, rồi nói với Lạc Dao:
"Đưa điện thoại cho ta."
Lạc Dao lắc đầu kiên quyết, đáp:
"Mặc kệ có chuyện gì thì cũng phải cầm máu trước đã." Nói xong liền kéo ta rời khách sạn, hướng phòng khám đi đến.
Ta máy móc đi theo sau Lạc Dao, nhưng tâm trí lại bị giam trong cơ thể mình, không sao thoát ra được.
Đến nỗi việc dùng cồn y tế sát lên vết thương cũng không thấy đau đớn gì.
Trong tâm tư nặng nề, ta nhớ lại bài «Tân Phòng Khách» mà ta và Mễ Thải hay dùng để trêu chọc nhau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play