Lúc này, Án Minh Nguyệt và Chu Yến Quân ngồi cạnh nhau.
Mỗi nhà mỗi cảnh, trong lúc trò chuyện, những bậc phụ huynh ấy đều vô tình nhắc đến những chuyện cũ hơn hai mươi năm trước—những chuyện mà người ngoài không tiện hỏi. Nhưng điều khiến Án Minh Nguyệt bất ngờ nhất chính là việc Chu Yến Quân không rõ suy nghĩ của con trai mình.
"Rõ ràng như ban ngày." Án Minh Nguyệt chậm rãi nói, “Chương trình này đang rất hot. Trước đây tôi cũng từng lướt thấy mấy video cắt cảnh của nhóm “người thường”. Cư dân mạng đều bảo, chỉ cần thấy Giang tổng cười là đã không còn giữ được dáng vẻ nghiêm túc nữa rồi...”
Chu Yến Quân theo ánh mắt cô, nhìn về phía con trai mình.
Bên kia, hai thành viên của nhóm khách mời phải nhanh chóng điều chỉnh trạng thái để quay lại chụp ảnh. Kỷ Ngưng bất đắc dĩ trở thành người phụ trách động viên tinh thần.
"Chỉ là ống kính thôi mà, có phải hổ báo gì đâu? Nó nhìn hai người, thì hai người cứ nhìn lại nó là được." Cô cười nói.
Nhiếp ảnh gia cầm máy ảnh, không giống như chiếc máy quay lớn mà tổ chương trình thường sử dụng. Nhưng sau khi tổ chương trình vô tình đẩy nhiệm vụ chụp ảnh lên mức khó hơn, áp lực của bé Trúc Trúc cũng tăng gấp bội.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play