Mặc dù Trúc Trúc cố gắng hết sức để giảm bớt sự hiện diện của mình, nhưng theo Kỷ Ngưng, nhóc con chỉ cần ngồi yên một chỗ thôi cũng đã tỏa ra hào quang đáng yêu, không thể nào bị lãng quên được. Nghe mẹ nói vậy, Trúc Trúc tưởng như đang được động viên, khuôn mặt non nớt còn đang tươi cười thì ngay giây sau đã bị bế bổng lên.
Trúc Trúc bị ba ôm đi, mặt hướng về phía các vị khách, hai chân ngắn cũn đung đưa giữa không trung một cách vô vọng.
Các vị khách cười rộ lên, còn ra vẻ đồng tình với nhau, cố tình hạ thấp giọng.
“Đừng cười lớn như vậy chứ.”
“Con nít cũng có lòng tự trọng đấy nhé!”
Trúc Trúc phụng phịu, đôi mắt long lanh như đang cầu cứu, hướng về phía mẹ.
Kỷ Ngưng bước nhanh hơn: “Đi thôi, sắp 10 giờ rồi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT