Cuối cùng, Mộc Chi Hà thấy Diệp Cẩn do dự liền nói: "Không sao đâu, cậu cứ nói những gì muốn nói, đừng ngần ngại."
Diệp Cẩn suy nghĩ một chút rồi nói: "Hay là tôi ra ngoài nói đi, chỗ này không thích hợp để bàn chuyện, làm chậm trễ thí nghiệm của họ thì không hay." Cậu liếc nhìn những người nghiên cứu đang nghiêm túc làm thí nghiệm, nhưng dù họ cố tỏ ra tập trung thì cũng không giấu được việc đang lén lút quan sát cậu.
Môc Chi Hà liếc qua nhóm nghiên cứu tưởng rằng họ che giấu rất tốt, rồi gật đầu nói: "Được, vậy chúng ta ra ngoài nói chuyện."
Khi hai người đến phòng nghỉ, Mộc Chi Hà hỏi: "Tiểu Cẩn, có chuyện gì mà cậu không thể nói trong phòng thí nghiệm mà phải ra ngoài, bây giờ có thể nói được rồi chứ?"
Diệp Cẩn nhìn Mộc Chi Hà, người lúc nào cũng giữ nụ cười trên môi, rồi sắp xếp lại lời nói: "Thầy Mộc, thực ra đậu nành không cần nghiên cứu trong phòng thí nghiệm đâu. Ngày xưa trên Trái Đất cổ đại, đậu nành được trồng trên đất, nó là một loại cây trồng và cũng là một loại thực phẩm."
Mộc Chi Hà ngạc nhiên nhìn Diệp Cẩn, chần chừ hỏi: "Cậu chắc chứ? Đậu nành thực sự có thể dùng làm thực phẩm sao? Tôi chỉ tìm thấy nó trong các tài liệu cổ, biết nó là một loại cây trồng của Trái Đất thời xưa, nhưng không rõ nó có thể ăn được hay không. Nếu đúng là thực phẩm, thì tôi nên nghiên cứu theo hướng nào?"
Diệp Cẩn nghĩ đến vô số món ăn làm từ đậu nành, ánh mắt sáng lên nói với Mộc Chi Hà: "Đậu nành có thể làm ra rất nhiều món ăn, như đậu phụ, mì đậu nành, tào phớ, sữa đậu nành, còn có thể làm giá đỗ nữa."
Nghĩ đến việc sáng mai có thể uống sữa đậu nành, Diệp Cẩn vui vẻ nheo mắt lại.
Mộc Chi Hà sững sờ trước những điều mà Diệp Cẩn vừa nói về đậu nành, nhưng nhìn thấy vẻ mặt háo hức của cậu ấy, anh biết chắc hẳn đó là món ngon.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play