Tuy rằng Tạ Lưu Vân nói kỳ hạn là ba tháng, nhưng chúng tôi đều biết rằng cứ kéo dài thêm một ngày thì trong núi Không Minh càng thêm một phần hung hiểm.
Do đó, ba ngày sau chúng tôi đã đem quân rời khỏi thành Thanh Khâu tiến đến Nam Cương.
Lúc này nhân gian đã thiên tai khắp nơi, chỉ có vùng trung nguyên phúc địa là vẫn có thể duy trì thế cân bằng trước đó, nhưng lòng dân vẫn hoảng loạn.
Các thành thị ở quan ngoại đã mất vẻ phồn hoa trước đây, Dã Tiên hoành hành ngang ngược, giữa ban ngày ban mặt đi đâu cũng có thể bắt gặp kẻ ác quỷ giả danh bồ tát.
Đặc biệt là ở vùng biên giới núi Trường Bạch, chúng tôi thậm chí còn bắt gặp Hoàng Bì Tử Tiên chưa hóa hình người mặc quần áo của con người, dắt một người phụ nữ vừa quỳ vừa bò mà đi.
Ở nông thôn nằm sâu trong núi, người dân phải quỳ bái yêu tộc, làm nô lệ để mà sống, cho dù như vậy, thỉnh thoảng vẫn có người sống bị hiến tế, cống nạp cho sói, hổ, báo để thỏa lòng tham của chúng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT