Dường như nhận ra động tĩnh của tôi, Côn Lôn tiên tử quay đầu lại.
Cúi đầu chau mày, bàn tay trắng như tuyết, nhẹ nhàng thốt ra vài từ: “Cậu tỉnh rồi.
” Lần gặp đầu tiên ở đàm Cửu Long, cô ấy cho tôi cảm giác của một cao nhân ngoại thế, một câu nói có thể làm thiên hạ đạo môn kinh sợ, mà hiện tại lại là một cô gái hoàn toàn khác.
Lúc này trăng sáng treo cao, ánh trăng rọi vào khuôn mặt cô ấy, không thể phân biệt được là ánh trăng soi sáng cô ấy hay cô ấy chiếu sáng trăng kia nữa.
Tôi không biết nên trả lời cô ấy thế nào cho phải, liền hỏi cô ấy đoạn nhạc cô ấy vừa mới chơi là khúc gì.
“Nguyên Duệ Tiên Linh khúc.
” “Nó có lai lịch gì không?” “Khúc này là do tôi tự soạn, tên của tôi là Nguyên Duệ, Mộ Dung Nguyên Duệ.
” Tên húy của Côn Lôn tiên tử không phải ai cũng có thể biết, cô ấy nói cho tôi biết khuê danh của mình, chính là nói rõ ý định thật sự ủy thác trọn đời cho tôi.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play