Nếu như đây là cuộc chiến sinh tử, có lẽ Tần Liên Thiên có cơ hội giết chết tôi, chỉ đáng tiếc là từ khoảnh khắc hắn hạ quyết tâm phá vỡ huyền quan của tôi, thì hắn nhất định thua rồi.
Chỉ cần cờ chiêu hồn vẫn còn trong huyền quan của tôi, huyền quan của tôi sẽ vĩnh viễn không bị phá hủy.
Trừ khi có người có thể trực tiếp hủy diệt lá cờ chiêu hồn, mà điều này chắc chắn người thuộc cảnh giới như Tần Liên Thiên không thể làm được đâu.
Đáng tiếc, tôi vẫn là không cách nào ước lượng uy lực của lá cờ chiêu hồn này rốt cuộc có thể mạnh đến nhường nào, bởi vì chân khí mà Tần Liên Thiên chuyển nhập đến huyền quan của tôi căn bản không làm cho cờ chiêu hồn sản sinh nửa điểm phản ứng, như thể trâu đất xuống biển vậy.
Ếch đáy giếng không thể nói về biển, con sâu mùa hè không thể nói về băng, với đạo hành của tôi hiện tại không thể tìm hiểu nổi huyền cơ bên trong cờ chiêu hồn đâu.
“Cậu thật ngốc quá đi, có còn đau hay không?” đi xuống khỏi đấu pháp đài, Khương Tuyết Dương lập tức tiến tới quan tâm hỏi tôi.
“Sư phụ, không sao.
” Tôi cười, nụ cười chạm đến vết thương trên mặt tôi, tôi đau đến nỗi hít một ngụm khí lạnh.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play