Nghe tôi nói như vậy, Nguyên Duệ có chút sững sờ, trong mắt hiện lên vẻ thương xót vô bờ, nước mắt bất chợt giàn dụa như mưa.
“Vì sao tự dưng lại khóc rồi?” Tôi nhẹ nhàng giúp cô ấy lau đi mấy giọt lệ vương trên mặt.
“Tạ Lan, em muốn anh ghi nhớ, bất luận trận chiến này thắng hay bại, anh cũng không có tội gì, tất cả là do Vận Mệnh, anh đã cố gắng hết sức rồi, cho dù Đạo Tổ có sống lại cũng không thể nào làm tốt hơn anh.”
“Không, anh không bằng ngài ấy.” Tôi lắc đầu nói.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play