Đỗ Tê Quân đánh bạo nhìn vào rương.
Như bao người khác, ánh mắt đầu tiên của nàng đều cho rằng trong rương là thi thể, nhưng người trẻ tuổi họ Mạnh lại nhận ra đó là người sống.
Đỗ Tê Quân: “Mạnh đại ca, huynh có học qua y thuật sao?”
Người trẻ tuổi họ Mạnh mỉm cười: “Coi như biết chút ít.”
Ngoài trời tuyết rơi dày đặc, không ngừng từ trên cao trút xuống, dường như vô tận. Cửa đại sảnh bị gió thổi mạnh, vốn chỉ khép hờ giờ đã mở toang, thỉnh thoảng có bông tuyết bay xiên vào phòng.
Trong tầm mắt mọi người, người trẻ tuổi thong thả đứng dậy, cầm chiếc rương trúc mang theo chậm rãi đến bên ông lão bán nghệ, xem xét tình hình cháu trai ông.
Lão Hồ lo lắng thư sinh này đi cùng đoàn xe nhà Đỗ gia, nếu xảy ra chuyện thì “Định Chưởng” có thể trút giận lên họ nên khuyên nhủ: “Mạnh công tử, ngươi… ngươi đang làm gì vậy?”
Người trẻ tuổi họ Mạnh nói với giọng điệu chậm rãi, nhẹ nhàng: “Ta xem cho vị huynh đệ này một chút, biết đâu có thể giúp được gì.”
Đệ tử Liễu gia nghe trưởng bối nhắc đến sự độc ác của “Tổn Châm”, nếu chữa trị sơ sẩy sẽ khiến người bệnh mất mạng. Hắn ta nhắc nhở: “Nếu vị huynh đệ này thất bại…”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT