Đỗ Tê Quân tò mò: “Mạnh đại ca, huynh đi một mình ngoài đường có nghe chuyện xưa về Vua Dịch Châu chưa?”
Người trẻ tuổi cười: “Cũng coi như là có nghe qua chút ít.”
Ông lão họ Hồ thấy người kia nói năng ngập ngừng, cho rằng tiểu tử này chưa nghe mấy lời đồn về Vua Dịch Châu nhưng ngại nói thẳng vì còn trẻ. Ông lại kéo đề tài về mình: “Vua Dịch Châu trong giang hồ còn có danh hiệu ‘Nhất Kiếm Sương Hàn’. Nghe nói một kiếm chém ra, trời liền đổ tuyết lớn.”
Người trẻ tuổi mặt không cảm xúc: “…Tại hạ thấy chuyện này có phần phóng đại.”
Ông lão họ Hồ xua tay, nghiêm mặt nói: “Lời này chỉ nói với nhau thôi. Ngàn vạn lần đừng nói ở Dịch Châu, dưới trướng Dịch Châu vương cao thủ như mây, lỡ nghe thấy lời bất kính thì đầu ngươi không giữ được đâu!”
Người trẻ tuổi dừng lại, cười: “Thì ra là vậy. Nếu lão trượng không nói, ta quả thật không biết chuyện này.”
Ông lão họ Hồ cười ha hả: “Hôm nay có duyên, lão hủ xin kể thêm vài quy tắc giang hồ để mọi người đi đường an toàn hơn.”
Tuyết rơi càng lúc càng dày, đường càng dốc. Đỗ Cao Sán thấy người trẻ tuổi kia tựa lưng vào đệm mềm, thỉnh thoảng nhìn ra cửa sổ như đang quan sát thời tiết.
Ông lão họ Hồ: ” Đỗ lão gia, xem thời tiết này, hôm nay e không xuống núi được. Chúng ta ở lại Tẩy Trần sơn trang phía trước một đêm đi.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play