Câu “Sợ các hạ đói” của Từ Tại Ngọc nói rất khí phách, Mạnh Cẩn Đường không muốn phụ lòng tốt của hắn ta nên nhận lấy cái danh “người quan tâm đến chuyện ăn uống của đối thủ”, nghiêm mặt nói: “Đúng như Từ huynh nói.”
Kim Vương Tôn: “…”
Chỉ riêng khả năng nói dối không chớp mắt của nàng ta, tiền đồ sau này chắc chắn không thể đo lường được. Tất nhiên, việc nàng bình tĩnh như vậy có thể do luôn đội mũ che mặt, không cần phải giữ gìn biểu cảm…
Các tân khách ở đây thấy Mạnh Cẩn Đường còn nhỏ mà Kim Vương Tôn lại không phải người tốt, đương nhiên đứng về phía nàng. Nhiều người hùa theo nên cuối cùng Kim Vương Tôn phải dùng chuyện trúng độc để đe dọa, mới miễn cưỡng dẹp yên.
Kim Vương Tôn hừ một tiếng: “Cảm ơn Mạnh chưởng môn quan tâm, tiếc là Kim mỗ hiện tại không có khẩu vị, phụ lòng hảo ý của chưởng môn.”
Mạnh Cẩn Đường cười: “Không ăn được cũng nên ăn chút gì đó. Nếu chỉ vì thua trận mà không ăn được, chẳng lẽ Kim hội chủ sau này không ăn cơm nữa sao?”
Nàng còn trẻ mà dám đối đầu gay gắt với Kim Vương Tôn, có người cho rằng đó là khí phách tuổi trẻ, gan dạ hơn người, cũng có người nghĩ nghé con mới sinh không sợ hổ, nếu người lớn trong nhà tiểu cô nương này ở đây, chắc chắn không để nàng làm càn như vậy.
Sau khi Trần Thâm đánh bại Kim Giới, đối thủ tiếp theo là Đại kỳ chủ Cao Huân của Nam Gia Bảo. Cao Huân dù sao cũng là lão làng giang hồ, hai người đấu đến hơn 600 chiêu, Trần Thâm sơ hở trong chưởng pháp bị đối phương kích trúng vai, thua một chiêu.
Kim Vương Tôn hít sâu một hơi, nói với Từ Tại Ngọc: “Tiếp theo, làm phiền Từ huynh đệ.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT