Các tân khách không ngờ rằng Kim Vương Tôn lại dám trực tiếp trở mặt với Nam Gia Bảo, cả sảnh đường nhất thời im lặng.
Phần lớn mọi người đều sững sờ tại chỗ, chỉ có Tả Lăng Thu vẫn thành thật thực hiện những gì đã hứa trước đó, yêu cầu đệ tử Nam Gia Bảo đưa thi thể nhị công tử đến một bên để kiểm tra kỹ lưỡng, Mạnh Cẩn Đường thì phụ giúp bên cạnh. Nàng ngước mắt nhìn đám gia nhân đang đứng ở góc phòng —— bàn thức ăn họ đang bưng vẫn còn nóng hổi, nhưng xem tình hình hiện tại, có lẽ họ sẽ không có cơ hội được nếm thử…
Nam Lạc vẫn giữ nguyên vẻ mặt, nhưng trong thính đường, một số thế lực địa phương vốn luôn nghe theo lệnh của Nam Gia Bảo như sấm dậy đã đập bàn đứng lên, muốn thay mặt lão đại so đo với Kim Vương Tôn. Nhưng chưa kịp hành động họ đã run rẩy, tay chân bủn rủn ngã xuống ghế, trán toát mồ hôi lạnh, rõ ràng là có vấn đề.
Kim Vương Tôn cười khẩy: “Sao vậy, các vị hảo hán chẳng lẽ ăn phải thứ gì hỏng nên đau bụng sao?”
Sắc mặt của Chu Thần và những người khác hơi trầm xuống —— tuy rằng người sáng suốt nhìn qua đều biết dị biến trước mặt có liên quan đến Kim Vương Tôn, nhưng ông ta lại cố tình lái sự việc sang vấn đề thức ăn để ngấm ngầm đổ tội cho Nam Gia Bảo, khiến họ nhất thời khó bề biện giải.
Trong đại sảnh có không ít hào kiệt giang hồ nổi tiếng, nhưng khi họ âm thầm vận công, phát hiện trong người có dị thường. Tuy rằng không đến mức không thể động thủ, nhưng lo ngại Kim Vương Tôn còn có những chuẩn bị lợi hại khác, họ đành tạm thời án binh bất động.
Thái lão gia tử – chưởng môn của Bách Thắng Chưởng, nhíu mày. Tuy tuổi không còn trẻ, nhưng ông vẫn khí phách hiên ngang không hề thua kém các anh hùng trẻ tuổi. Ông ta nghĩ rằng nếu không chế phục Kim Vương Tôn ngay bây giờ, đợi đến khi y khống chế được tình hình thì nhiều võ lâm nhân sĩ trong ngoài phòng này sẽ bị mặc sức chém giết. Lập tức, ông ta ra hiệu cho Hồ Hựu Trị của Hỗn Giang Trùng, cả hai cùng lúc nhảy lên khỏi chỗ ngồi, một người dùng chưởng, một người dùng quyền, đồng loạt tấn công bao vây Kim Vương Tôn trong kình phong.
—— Với địa vị võ lâm của Thái lão gia tử, vốn không nên giành ra tay trước, càng không nên liên thủ với người khác để tấn công Kim Vương Tôn. Nhưng rõ ràng hôm nay Kim Vương Tôn đã giở trò ám toán trước nên hành động này không tính là trái với đạo nghĩa giang hồ.
Binh khí mà Kim Vương Tôn sử dụng là một cây roi vàng, so với Nam Nhị, bản lĩnh của ông ta cao cường hơn nhiều. Thấy có người tấn công, ông ta không ra tay mà lùi lại phía sau, đồng thời nói mỉa mai: “Tại hạ chỉ là hậu bối giang hồ, sao dám động thủ với các vị tiền bối. Xương Nhi, con hãy ra đây chơi vài chiêu với các vị lão gia tử.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT