Sắc mặt Thường Cửu Hồi thay đổi mấy lần, cuối cùng thở dài: “Tiểu cô nương, lão phu e là không giải được độc trên người ngươi.”
Mạnh Cẩn Đường đã chuẩn bị cho điều này, không mấy bận tâm: “Lão tiên sinh đừng để ý, chỉ là bệnh cũ thôi, quen rồi thì cũng không sao.”
Thường Cửu Hồi nghĩ ngợi rồi nói: “Vậy đi, lão phu có một quyển bút ký vô danh của tiền nhân, trong đó ghi một số phương pháp giải độc. Nếu ngươi có thể giỏi hơn lão phu trong việc giải độc, lão phu sẽ truyền quyển sách này cho ngươi để ngươi nghiên cứu, may ra giải được bệnh tật trên người.” Ông cười, lộ vẻ thích thú: “Được so tài với đồng đạo, coi như không uổng công đến Nam Gia Bảo chuyến này.”
Mạnh Cẩn Đường: “…”
Dù không nên đòi hỏi quá cao về thành ý chúc thọ lão bảo chủ của khách đến nhà, nhưng dù sao cũng đang ở nhờ, biểu hiện cảm xúc có nên hàm súc hơn chút không?
Là người chơi game lâu năm, Mạnh Cẩn Đường đã dự đoán sẽ có đoạn truyền dạy sau khi gặp Thường Cửu Hồi, nhưng không ngờ lão gia tử không dùng ánh mắt tuổi tác để xem người, cũng không nói là cho trẻ con một bài kiểm tra, mà dùng giọng điệu khá bình đẳng để bày tỏ muốn so tài với nhau.
Vạn Vượng Đức cũng chú ý đến chi tiết trong lời nói của Thường Cửu Hồi, lập tức điều chỉnh lại đánh giá về trình độ y thuật của Mạnh Cẩn Đường.
—— Một cô nương nhỏ tuổi cũng có tư cách so tài với thần y Thường Cửu Hồi, không biết Hàn Sơn phái thần bí kia rốt cuộc có nội tình thâm hậu đến mức nào.
[Hệ thống: Y sư cao cấp Thường Cửu Hồi khởi xướng thử thách giải độc với Mạnh Cẩn Đường.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play