Mạnh Cẩn Đường suy nghĩ từ một góc độ khác, mỉm cười nói: “Nếu ta là người đang muốn tìm dược liệu cho bá phụ của mình từ Vưu công tử, ngoài việc tìm kiếm ở núi rừng hoang dã, ta còn sẽ đến các hiệu thuốc, phòng đấu giá, các môn phái giang hồ và những tiêu cục và một số nơi dễ dàng thu thập thông tin để thử vận may.”
Cách nàng diễn đạt có vẻ không phù hợp với thói quen của mọi người xung quanh, nhưng mọi người đều cho rằng Mạnh Cẩn Đường rất ít khi rời khỏi sư môn —— và thực tế là đúng như vậy —— nên họ cũng không để tâm lắm.
Sắc mặt của Mã Dương Kỳ trở nên khó coi.
Mạnh Cẩn Đường tiếp tục: “Giả sử thông tin thực sự bị tiết lộ từ tiêu cục, thì người tiết lộ thông tin đó phải có địa vị không thấp trong tiêu cục, người này rất quen thuộc với Mã tiêu đầu và có ác ý.”
Dương Chí hỏi: “Năm đó Mã đại ca có từng kết thù với ai không?”
Mã Dương Kỳ thở dài: “Hiền đệ cũng biết tính cách của ngu huynh, sao có thể kết oán với người khác được?”
Dương Chí gật đầu. Mười sáu năm trước họ đều là những tiêu đầu mới vào nghề, Mã Dương Kỳ lúc đó chưa sử dụng Thanh Thạch Tủy, võ công thực sự còn kém hơn hắn một chút, nhưng vì tính tình hòa nhã nên được Tổng tiêu đầu trọng dụng hơn nhiều tiêu đầu khác có võ công cao cường hơn.
Mạnh Cẩn Đường mỉm cười: “Nếu không phải kết thù thì phần lớn là do tranh chấp lợi ích. Mã tiêu đầu thử nghĩ xem nếu năm đó ngài mất mạng, ai sẽ là người được lợi?”
Mã Dương Kỳ ngẩn người một lát, ngập ngừng: “Việc hộ tống hàng hóa của ta quả thật đã đắc tội với một số hảo hán giang hồ. Nếu kẻ đó mua chuộc được tạp dịch trong tiêu cục, lấy được chút thông tin rồi dùng nó để làm suy yếu thực lực của Bạch Mã tiêu cục thì cũng có khả năng.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play