Mạnh Cẩn Đường bắt đầu nghi ngờ Triệu bá từ ngày giải cứu bốn người dân địa phương.
Trong ba người bị bắt cóc, Vương Hữu Hoài tuổi trẻ khí thịnh, Trần Thâm tinh tế kín đáo, cả hai đều tỏ ra gan dạ hơn người. Còn Lâm Tam thì thể hiện rõ phản ứng của một người dân thường hoảng sợ khi gặp phải tình huống này.
Triệu bá ít nói, hầu hết giao tiếp đều do Trần Thâm đảm nhận. Thoạt nhìn, ông không có gì nổi bật. Nhưng làm thế nào một ông lão chưa bao giờ rời khỏi quê nhà, lại không hề sợ hãi khi bị bắt cóc, mà còn phối hợp với Trần Thâm nghĩ ra cách dẫn dụ kẻ xấu đến nơi nguy hiểm?
Nếu nói do tuổi cao, trầm ổn, thì cũng có lý. Nhưng sau khi trở lại trấn, Mạnh Cẩn Đường nghe những người dân khác nói rằng Triệu bá ít giao du, không thích ra khỏi nhà, vì vậy mà không lấy được vợ.
Nếu ông ta thực sự là một người dân thường ít ra ngoài, thì chắc chắn không có khả năng nắm rõ những địa điểm nguy hiểm bên ngoài trấn. Vậy thì với tính cách ít giao du của Triệu bá, làm thế nào ông ta biết được tình hình bên ngoài trấn một cách chi tiết như vậy?
Mạnh Cẩn Đường suy đoán rằng, Triệu bá biết được thông tin từ những người lớn tuổi trong gia đình. Nhưng sau nhiều năm thị trấn đã thay đổi, các con sông xung quanh cũng đổi dòng, môi trường đã biến đổi rất nhiều, những kinh nghiệm trước đây có lẽ không còn hữu dụng. Dù cho cảnh vật xung quanh phần lớn giống với quá khứ, thì việc Triệu bá – một người ít khi ra khỏi nhà, có thể nhớ lại những thứ không dùng đến một cách rõ ràng như vậy, trí nhớ của ông không chỉ đơn thuần là xuất sắc. Ít nhất, Mạnh Cẩn Đường hiện tại còn không thể nhớ hết nội dung của các môn học bắt buộc ở đại học…
Điểm nghi ngờ cuối cùng là trạng thái sinh hoạt đặc biệt của Triệu bá. Việc ông ít ra khỏi nhà, ít giao du với người khác có thể được hiểu là ông thường xuyên biến mất khỏi tầm mắt của mọi người, thỉnh thoảng mới xuất hiện.
Sau khi phát hiện ra những điểm đáng ngờ trên, Mạnh Cẩn Đường bắt đầu để ý đến Triệu bá khi ở chung. Đến hôm nay thấy đối phương không dùng đồ cách nhiệt mà bưng một ly trà nóng bỏng, rõ ràng là công phu trên tay rất thâm hậu…
Triệu bá run rẩy nói: “Lão già không cố ý giấu giếm, chỉ là chuyện đã qua lâu rồi, võ công cũng đã phế hết, thực sự không đáng nhắc đến.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT