Đêm khuya, trong trúc hiên của Phương Tại Quán.
Nơi này là chỗ ở của Bắc Lăng Hầu, nhưng nàng ít khi ở lại kinh thành. Quản sự phủ phải liên tục thu dọn phòng khách cho đệ tử Hàn Sơn phái và dọn dẹp phòng ngủ cho chủ nhân.
Bốn phía không có đồ trang trí cầu kỳ, Mạnh Cẩn Đường thấy bố cục phòng quá đơn điệu, bèn mang bàn cờ và quân cờ từ phòng mình sang để đánh cờ với Đàn Vô Loan.
Cờ lực của Mạnh Cẩn Đường rất tệ. Khi đánh cờ với sư đệ sư muội trên núi, đối phương đều phải nhường nàng từ ba quân trở lên.
Đàn Vô Loan đánh với nàng không lâu, ngẩng đầu nhìn thiếu nữ thanh y trước mặt, nhặt quân cờ lên cho nàng đi trước năm quân.
Mạnh Cẩn Đường tò mò: “Tiền bối Ngư Tẩu có dạy đệ tử chơi cờ không?”
Đàn Vô Loan: “Thỉnh thoảng có đánh cờ với sư phụ.”
Mạnh Cẩn Đường nghĩ, chỉ thỉnh thoảng đánh cờ mà đã giỏi hơn nàng, xem ra ngộ tính của mình về cờ cũng giống như nấu ăn.
Đàn Vô Loan ít nói nhưng trên một khía cạnh nào đó, tính cách này có thể được hiểu là rất hiền hòa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play