“Vù!”
Trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc, Thạch Lập Khoảnh lập tức rụt tay lại, nhanh chóng lùi về phía sau rồi kinh hồn chưa định mà đánh giá Từ Tại Ngọc một lần nữa.
Hắn ta suýt nữa đã đâm xuyên bàn tay mình vào đôi đũa của thiếu niên này.
Đôi đũa tre kia trông rất bình thường, đầu đũa còn dính dầu mỡ thức ăn, nhưng trong tay Từ Tại Ngọc chúng lại linh hoạt nhanh nhẹn điểm huyệt vô cùng chính xác, biến hóa tinh diệu không khác gì hai thanh kiếm tre nhỏ xảo trong gang tấc.
Điều khiến Thạch Lập Khoảnh kinh hãi hơn là trong khoảnh khắc đó, thân đũa dường như phát ra kiếm khí.
Từ Tại Ngọc thu đũa lại, vẻ mặt khó chịu: “Rốt cuộc ngươi muốn làm gì?”
Hắn đã lâu không đi lại trong giang hồ, thực sự không hiểu gần đây cách tiểu đệ thể hiện sự tôn kính với đại ca có phương thức nào là dùng tay bắt đũa không.
Thạch Lập Khoảnh gượng cười: “À, tại hạ chỉ muốn thân cận với Từ… với Từ huynh, uống một chén rượu thôi.”
Hắn ta do dự một lát, cuối cùng không dám gọi “Từ huynh đệ” mà rút gọn thành “Từ huynh”, coi như miễn cưỡng là “Từ đại ca”.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play