Mỗi lần như vậy, Nhị cô nương đều trách mắng Thúy Hỷ vài câu, bắt nàng ta xin lỗi ta. Sau khi Thúy Hỷ miễn cưỡng xin lỗi xong, Nhị cô nương lại an ủi ta.
Màn kịch chủ tử từ bi tôi tớ hiếu thuận này ta thật sự chán ngấy, nhưng vẫn phải diễn cùng Nhị cô nương. Đôi khi ta còn tự thêm diễn, cãi lại với Thúy Hỷ vài câu, rồi để Nhị cô nương đến phân xử.
Ở chung với người thông minh rất đơn giản, chỉ cần để bọn họ có cơ hội phô diễn trí tuệ của mình, chăm chú lắng nghe, vào thời điểm thích hợp thể hiện "Ồ! Ngươi thật là thông minh", bọn họ sẽ cảm thấy ngươi hiểu bọn họ.
Nhị cô nương đối với ta ngày càng tốt hơn, trang sức quần áo thưởng không ngừng, còn bắt ta mặc cho nàng ta xem.
Ở trong bếp làm việc không thiếu gì đồ ăn, ta cũng có ý muốn mập lên một chút, không kiêng khem, khuôn mặt tròn trĩnh chồng thêm một lớp cằm đôi, quần áo của cô nương mặc trên người ta cũng hơi chật.
"Nếu ngươi còn ăn nữa, quần áo này sẽ không mặc vừa đâu." Nhị cô nương rất hài lòng với hình tượng ham ăn của ta, loại nha hoàn này dù có trở thành di nương cũng không tranh đoạt danh tiếng, gây rắc rối.
"Cô nương tha cho nô tỳ đi, nô tỳ chỉ thích ăn thôi, nếu không có thì chắc sẽ khóc mất." Ta làm ra vẻ ấm ức, khiến Nhị cô nương và mấy nha hoàn khác đều bật cười.
"Cũng không biết là con quỷ đói từ đâu tới, sau này theo cô nương vào cung, đừng có làm mất mặt quốc công phủ chúng ta nhà ta." Thúy Hỷ vẫn độc miệng như vậy, lúc nào cũng không quên dẫm ta một cái.
"Ngươi đừng nói bậy, vào cung gì chứ."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play