Thái tử có tình với ta, dù có sơ suất đôi chút cũng có thể bù đắp, nhưng Thái hậu thì lại xem ta như con sâu cái kiến.
Có thánh chỉ của Hoàng đế che chở, Thái hậu chắc không vì trút giận mà đối nghịch với con cháu, cưỡng ép lấy mạng ta, nhưng cũng chỉ đến thế, có rất nhiều cách hành hạ người.
Nếu ta nghe theo sắp xếp của Thái hậu, hoặc không tranh sủng làm một kẻ vô danh, có lẽ có thể tránh được kiếp nạn này, nhưng vẫn còn những cực khổ khác đang chờ ta.
Trốn tránh là vô dụng, một bước đi nhàn rỗi của kẻ trên cao cũng có thể hoàn toàn thay đổi vận mệnh của ta. Đã nhập cuộc, thì không còn cơ hội trốn tránh nữa.
Thái hậu thì sao chứ, bà ta già rồi, lại vì giữ vinh hoa cho Quốc công phủ mà gần như ép buộc Thái tử cúi đầu trước mình, điều này là không thể.
Dù Thái tử từ nhỏ lớn lên bên cạnh Thái hậu, cũng không phải con rối để Thái hậu điều khiển. Càng ép buộc, ngược lại càng đẩy hắn đi xa hơn.
Ngày Thái hậu định ra là nửa tháng sau. Ta biết Thái hậu tin Phật, vì vậy bắt đầu ăn chay từ sớm, cũng không cùng phòng với Thái tử.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play