Dù khi dọn vào Ký Xuân viện, đắm chìm trong tình ý ngọt ngào với Thái tử, ta vẫn biết mình chẳng qua chỉ là con chim trong lồng son. Chỉ có hôm nay, ta mới thực sự cảm nhận được mùi vị của tự do, dù chỉ là tạm thời.
Hơn nửa canh giờ sau, ta xuống ngựa nghỉ ngơi. Xuân Đào và những người khác mang đến không ít điểm tâm, người hầu trong bãi cưỡi ngựa cũng chuẩn bị trà sữa và lẩu thịt dê.
Trong bãi cưỡi ngựa có một cái lều lớn giống như lều Mông Cổ. Đang định vào dùng bữa thì Mậu Minh ghé tai Thái tử thì thầm vài câu. Thái tử có vẻ không vui, dặn ta cứ ăn trước rồi đứng dậy rời đi.
Ta vừa uống trà sữa vừa ăn điểm tâm. Chẳng bao lâu sau, bên ngoài lều truyền đến tiếng nói chuyện, một nha hoàn vào báo: "Bẩm Lương đệ, Nhị cô nương của Thành Quốc công phủ cầu kiến."
Nhị cô nương? Sao nàng ta lại ở đây? Còn. . . xin gặp ta?
Trong đầu ta lướt qua vài câu hỏi, rồi chợt nhận ra bản thân đã là Lương đệ có phẩm cấp. Tuy chỉ là thất phẩm, nhưng nhị cô nương cũng không phải là cáo mệnh phu nhân. Gạt bỏ thân phận không nói, địa vị của nàng ta quả thật thấp hơn ta.
Nhưng xuất thân là điều không thể gạt bỏ, ta cũng không dám thực sự để nhị cô nương đợi, dù khả năng nàng ta trở thành Thái tử phi không cao, nhưng cũng không phải là không có.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT