Oanh!

Xiềng xích hai màu trắng đen do m Dương nhị khí biến thành, hung hăng

đánh vào Dao Quang thành, khiến cho nó không ngừng chấn động.

Trong Dao Quang thành, theo hai sợi xích trắng đen đánh vào, sắc mặt Ngũ

Hà thiên tôn cũng trở nên cực độ khó coi.

Quả nhiên, vẫn là quá miễn cưỡng!

Ngũ Hà thiên tôn thầm nghĩ.

Giới yêu cấp Chân Tiên nắm giữ Thuần Dương tiên khí, so với hắn mượn

trận pháp cùng Dao Quang thành mới miễn cưỡng đạt tới chiến lực cấp Chân

Tiên, rõ ràng là mạnh hơn một cấp bậc, chứ đừng nói vừa rồi hắn đã tiêu hao

quá nhiều pháp lực.

Ngũ Hà thiên tôn đánh giá, công kích như vậy, hắn chỉ có thể tiếp được

nhiều nhất mười lần.

Sau mười lần, chỉ sợ Dao Quang thành sẽ hoàn toàn mất khống chế.

Nhưng giờ phút này... Hắn ngoại trừ dốc toàn lực mà chiến, thì đã không còn

lựa chọn nào khác!

- Tới đi!

Ánh mắt Ngũ Hà thiên tôn như điện, xuyên qua hư không, hung hăng đối

đầu với Yêu Đình đế sư.

- Hừ! Quả nhiên ngươi không chịu nổi nữa!

Yêu Đình đế sư cười lạnh một tiếng, ngón tay khẽ chạm vào m Dương nhị

khí phiên, lập tức lại có hai sợi xích vươn từ trong hư không ra.

Bốn sợi xích khổng lồ tựa như có thể kéo dài vô hạn vậy, trực tiếp khóa chặt

cả tòa Dao Quang thành.

Trong Dao Quang thành.

Vô số tu sĩ đê giai nhìn thấy bốn sợi xích cực lớn bên ngoài màn sáng của

trận pháp, tất cả đều cảm thấy hoảng sợ mà khó hiểu.

- Đó là cái gì?

- Là giới yêu thi triển yêu thuật!

- Ngũ Hà thiên tôn có thể thắng không?

- Đừng nói ngu ngốc, mượn Dao Quang thành, thực lực của Ngũ Hà thiên

tôn có thể sánh ngang với Chân Tiên, sao lại thua được?

- ......

......

ỗ ế ầ ề

Ngay khi trong Dao Quang thành hỗn loạn, trận chiến giữa Trần Đạo Huyền

và ba vị giới yêu cấp thiên tôn rốt cục cũng sắp phân ra thắng bại.

- Cho dù ngươi giết ta, sư tôn ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi!

Rốt cục, giới yêu kim bằng đã không chống đỡ nổi.

Bị vây công bởi ước chừng 1000 con trùng binh ngũ tinh dũng mãnh không

sợ chết, cho dù Độ Kiếp thiên tôn cũng khó có thể thừa nhận.

Phải biết rằng, luận thực lực đơn thể của 1000 con trùng binh ngũ tinh, mỗi

một con đều không yếu hơn đại đội trưởng Ngụy Trung Vũ của đại đội thứ bảy

bọn họ, nhiều trùng binh như vậy toàn lực vây công một người. Giới yêu kim

bằng có thể chống đỡ đến bây giờ, nói thật đã nằm ngoài dự liệu của Trần Đạo

Huyền, dựa theo tính toán của hắn, giới yêu kim bằng có lẽ là không chống đỡ

được bao lâu mới đúng.

Trần Đạo Huyền chỉ có thể quy kết là hắn khinh thường thực lực giới yêu

cấp thiên tôn.

- Ngươi chắc chắn phải chết, chắc chắn!

Giới yêu kim bằng kêu thảm, một con trùng binh ngũ tinh phá vỡ phòng ngự

bạc nhược nhất của nó ở mí mắt, sau đó chui vào trong đầu.

Ngay sau đó, lại có một con trùng binh nữa chui vào trong từ chỗ miệng vết

thương.

Nhất thời, tiếng kêu thảm của giới yêu kim bằng càng thêm thê lương, nó

liều mạng giãy dụa, đấm đá bừa bãi, nhưng dưới sự trấn áp của mấy trăm con

trùng binh ngũ tinh còn lại, điều đó là chẳng ăn thua.

Cuối cùng, tiếng rên rỉ của giới yêu kim bằng dần dần ngừng lại.

Đến lúc này, vị giới yêu cấp thiên tôn này rốt cục cũng chết trong tay Trần

Đạo Huyền.

Nhìn thấy một con giới yêu cấp thiên tôn bị trùng binh của hắn vây công đến

chết, Trần Đạo Huyền bỗng giật mình.

Mặc dù giới yêu này không phải bị hắn tự tay chém giết, nhưng trùng binh

được hắn khống chế giết chết, so với chính hắn giết chết, hình như không có

nhiều khác biệt.

Tính ra, đó có thể được tính là một phần của thực lực của mình, mặc dù hắn

đã mượn ngoại lực.

Hai giới yêu còn lại nhìn thấy Kim Bằng thần tướng chết trước mặt chúng,

vẻ mặt lập tức trở nên vô cùng tuyệt vọng.

- Đế sư, cứu mạng!

- Đế sư, cứu mạng!

- ......

Hai giới yêu liều mạng kêu cứu, thanh âm xuyên thấu hư không, truyền vào

tai Yêu Đình đế sư.

ằ ế ồ ằ ế

- Bằng nhi chết rồi, Bằng nhi đã chết!

Yêu Đình đế sư giống như điên cuồng:

- Ta muốn các ngươi chôn cùng đồ nhi của ta! Chết cho ta! Tất cả đều chết

cho ta!

Oanh!

Trong hư không, một sợi xích màu trắng đen từ trong hư không vươn ra, rõ

ràng, tổng cộng có mười hai sợi xích sáu đen sáu trắng.

Những sợi xích khổng lồ này vừa mới từ hư không vươn ra, liền trói ở trên

Dao Quang thành, sau đó co xoắn cả tòa thành vang lên két két, màn sáng của

trận pháp bên ngoài thành lúc nào cũng có thể bị nghiền nát.

Trong Dao Quang thành, sắc mặt tái nhợt của Ngũ Hà thiên tôn hơi chút

buông lỏng, sắc mặt trở nên vô cùng thả lỏng.

- Hả?

Yêu Đình đế sư đang điên cuồng tiến công, cũng phát hiện ra chỗ không

thích hợp, hắn quay đầu nhìn về phía sâu trong hư không.

Chỉ thấy một chiếc quang chu đang gấp rút bay về phía địa điểm giao chiến.

Giờ phút này, phương viên mấy tỷ dặm đều bị giới yêu cùng Dao Quang

thành dùng thủ đoạn giam cầm.

Theo lý mà nói, trừ phi có lực lượng vượt qua Dao Quang thành và giới yêu

cấp Chân Tiên, nếu không thì tuyệt đối sẽ không cách nào thuấn di ở khu vực

này.

Ngay khi quang chu hấp dẫn ánh mắt của tất cả cường giả đứng đầu của

song phương, Trần Đạo Huyền đã chỉ huy trùng binh toàn lực đánh chết tại chỗ

hai vị giới yêu cấp thiên tôn.

Đến lúc này, trận chiến này đã có tổng cộng ba vị thiên tôn giới yêu cấp chết

ở trong tay hắn.

Luận chiến tích, Trần Đạo Huyền đứng đầu!

Giải quyết xong chiến đấu nơi này, Trần Đạo Huyền cũng dời ánh mắt

hướng về chỗ sâu trong hư không.

Chỉ thấy một vị tu sĩ Độ Kiếp mang hai cánh kim loại màu bạc, cầm pháp

khí trường thương màu bạc, chân đạp quang chu, hướng thẳng đến Yêu Đình đế

sư.

- Khí thế này...

Trần Đạo Huyền không biết nên hình dung như thế nào.

Tu vi của hắn còn nông cạn, nhưng thông qua thuần dương chi khí, hắn vẫn

có thể phân biệt được Độ Kiếp thiên tôn cùng Đại Thừa Chân Tiên.

Hiển nhiên vị tu sĩ phóng nhanh mà đến này không phải Đại Thừa Chân

Tiên, mà chỉ là một vị Độ Kiếp thiên tôn.

ế ấ

Chỉ là một vị Độ Kiếp thiên tôn lại dám ra tay với một vị giới yêu cấp Chân

Tiên.

Dựa vào cái gì?

Trần Đạo Huyền vô cùng khó hiểu.

Nhưng rất nhanh, hắn biết đối phương dựa vào cái gì!

Yêu Đình đế sư nhìn thấy Độ Kiếp thiên tôn đâm một thương tới hắn, sắc

mặt nghiêm túc hơn trước đó rất nhiều.

Sau một khắc.

Vị Yêu Đình đế sư này trực tiếp thi triển ra yêu thân, một con đại bàng màu

vàng sải cánh vượt qua mười vạn trượng.

Lại cũng là một giới yêu kim bằng, khó trách vừa rồi giới yêu kim bằng kia

chết đi, vị Yêu Đình đế sư này lại phẫn nộ như vậy, nguyên lai kẻ đã chết kia

không chỉ là đệ tử của nó, mà còn là tộc duệ của nó.

Mà vị Độ Kiếp thiên tôn mang hai cánh màu bạc kia lại không thi triển ra

pháp tượng, trực tiếp vung thương tiếp tục đâm tới giới yêu kim bằng sải mười

vạn trượng này.

Trong bối cảnh hư không vô tận, hai thứ này tựa như ma thần cùng con kiến

hôi.

Nhưng giờ phút này, không có bất kỳ người nào hay giới yêu nào dám xem

thường con kiến này.

Trên trường thương màu bạc, một tia hàn mang chợt hiện ra, sau đó tia hàn

mang này hóa thành một vệt ánh sáng, trực tiếp xuyên qua cánh chim của Kim

Sí Đại Bằng sải vượt hơn mười vạn trượng.

Từ hình thể mà nói, trường thương màu bạc cộng thêm cả người cũng không

sánh bằng một hạt bụi trên người con Kim Sí Đại Bằng giương cánh mười vạn

trượng này.

Nhưng chính là hạt bụi này xuyên thấu cơ thể của Kim Sí Đại Bằng, đồng

thời để lại một lỗ hổng khủng khiếp trên đó.

Trần Đạo Huyền nhìn ra, đường kính cái lỗ hổng này to chừng ngàn trượng,

cho dù đặt ở trên người Kim Sí Đại Bằng sải cánh mười vạn trượng, cũng là

một vết thương không nhỏ.

Nhưng...

Yêu Đình đế sư tựa như không có việc gì vậy, vết thương cơ hồ khôi phục

trong nháy mắt.

Trần Đạo Huyền nhìn thấy điều này, vẻ mặt trở nên nặng nề.

Mặc dù bất diệt chân thân mạnh, nhưng cũng phải xem đối thủ như thế nào.

Công kích của tu sĩ đồng giai bình thường, dựa vào bất diệt chân thân trực

tiếp ngạnh kháng là không chịu nổi.

ể ế

Nhưng hiển nhiên Yêu Đình đế sư chính là ỷ vào yêu thân cường hoành, trực

tiếp ngạnh kháng thương tổn của tu sĩ Ngân Thương

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play