- Hà Xung.

Tên tu sĩ vừa mới thi triển Kiếm Thuẫn thuật ngăn cản công kích của Ngụy

Trung Vũ sắc mặt tái nhợt nói.

- Hà Xung, từ hôm nay trở đi, ngươi là đội phó của đại đội thứ bảy ta.

Dứt lời, Ngụy Trung Vũ liếc Trần Đạo Huyền một cái, lập tức vung tay lên,

nhất thời, từng tấm lệnh bài từ trong nhẫn trữ vật của hắn bay ra.

Những lệnh bài này trôi nổi trước mặt Nguyên Thần đạo quân ở đây.

- Lệnh bài trước mặt các ngươi, là lãnh binh phù của các ngươi. Cầm nó đi

chỗ ở của các ngươi, binh sĩ dưới tay các ngươi đã chờ ở đó, đi đi!

Ngụy Trung Vũ nói xong, phất phất tay, liền biến mất trước mắt mọi người.

Cùng hắn biến mất, còn có đội phó mà hắn vừa tuyển ra —— Hà Xung.

Trần Đạo Huyền thấy Ngụy Trung Vũ rời đi, không khỏi thở phào nhẹ

nhõm.

Bất luận là cảnh giới đại đạo hay là tu vi, người này đều vượt xa hắn, cùng

hắn đứng chung một chỗ, Trần Đạo Huyền cảm giác được áp lực trước nay chưa

từng có.

Lại nói tiếp, không phải Trần Đạo Huyền chưa từng ở cùng một chỗ với

người có thực lực mạnh hơn, ví dụ như Truyền Bảo các Vân Hư Tử ở đô thành

Tư Quốc, thực lực của đối phương đủ để so sánh với đạo quân Tạo Vật cảnh.

Nhưng Vân Hư Tử lại không cho Trần Đạo Huyền loại cảm giác áp bách trí

mạng này.

Có lẽ là lúc ấy thực lực của Trần Đạo Huyền và Vân Hư Tử chênh lệch quá

xa, thế cho nên không cảm thụ được uy áp của đối phương.

Mà bây giờ hắn không chỉ đột phá đến Nguyên Thần kỳ, cảnh giới đại đạo

cũng đạt tới Thế Giới cảnh tầng ba, đối mặt với đạo quân Thế Giới cảnh tầng

năm, đã có thể cảm nhận được chênh lệch, lúc này mới có cảm giác uy hiếp trí

mạng.

Đương nhiên, nếu Trần Đạo Huyền và Ngụy Trung Vũ đều ở bên ngoài Dao

Quang thành, hắn thật đúng là không sợ đối phương.

Dù sao, 5 ngàn trùng binh trong tay hắn cũng không ăn chay.

Trần Đạo Huyền từ Trần gia mang đến tổng cộng 9 ngàn trùng binh, hơn nữa

hắn vốn có 1000 con, số lượng trùng binh trong tay hắn đạt tới số lượng chưa

từng có - 1 vạn con.

Nhưng trước khi chia tay với Phi Thần Tuyết, Trần Đạo Huyền lo lắng cho

sự an toàn của đối phương, nên đã cho nàng một nửa trùng binh để hộ thân.

ầ ế ể

Hơn nữa trên người Phi Thần Tuyết còn có một chi tiểu đội đạo binh tam

tinh, chỉ cần nàng không gặp phải yêu triều hoặc giới yêu thực lực cực kỳ biến

thái, cơ bản sẽ không có nguy hiểm quá lớn.

Phải biết rằng, 5 ngàn trùng binh nhất tinh ở chiến trường vực ngoại Lưỡng

Giới Uyên địa hình rộng lớn, uy năng bộc phát ra tuyệt đối vượt quá tưởng

tượng của mọi người.

Mặc dù Trần Đạo Huyền không rõ thực lực của 5 ngàn con trùng binh đến

tột cùng có thể đạt tới trình độ nào, nhưng đạo quân Thế Giới cảnh tầng năm

bình thường, chắc hẳn rất khó bắt được chúng.

Bởi vì vừa rồi Ngụy Trung Vũ cũng nói, lúc trước bọn họ chính là đụng phải

yêu triều cho nên toàn đội mới bị diệt, chỉ có một mình hắn chạy thoát.

Giới yêu yêu triều đích xác đáng sợ, nhưng trùng triều của Trần Đạo Huyền

đâu phải là quả hồng mềm.

Luận chiến lực bình quân, Trần Đạo Huyền không tin giới yêu còn có thể so

sánh với trùng binh nhất tinh, nhiều lắm là số lượng yêu triều nhiều hơn một

chút mà thôi.

Nhưng mỗi cá thể trùng binh của Trần Đạo Huyền thực lực càng mạnh hơn,

hai bên ai mạnh ai yếu, còn phải xem quy mô yêu triều lớn hay nhỏ nữa.

Ở chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới Uyên, thay vì nói tu sĩ nhân tộc và

giới yêu đang chiến đấu, không bằng nói là tu sĩ nhân tộc đang dựa vào trận

pháp siêu khổng lồ mà các đại chủ thành cùng vệ thành xây dựng, để ngăn cản

giới yêu Chân Yêu giới xâm lấn Phượng Vẫn giới.

Tu sĩ nhân tộc đối mặt với giới yêu, cơ hồ chỉ có thể dựa vào thành mà thủ,

rất khó ra khỏi thành giao phong với giới yêu.

Chính vì vậy, rất nhiều bảo vật di tích Chân Tiên ở Lưỡng Giới Uyên, tu sĩ

nhân tộc đều rất khó cướp đoạt đến tay.

Chân Yêu giới vẫn liên tục phái giới yêu tiêu hao sinh lực của tu sĩ nhân tộc,

song phương ở Lưỡng Giới Uyên giằng co mấy chục vạn năm, không ai làm

được gì nhau.

Ngụy Trung Vũ rời đi, mọi người liếc nhau, nhao nhao tản đi.

Trần Đạo Huyền dựa theo gợi ý trong lĩnh binh phù, trực tiếp đi tới trước

một tòa biệt viện.

Trần Đạo Huyền ngẩng đầu lên, đánh giá biệt viện trước mặt.

Diện tích của biệt viện này chiếm diện tích không lớn, chỉ có khoảng một

mẫu đất. Chút diện tích này đối với phàm nhân, có thể coi là không nhỏ, nhưng

đối với một vị Nguyên Thần đạo quân mà nói, đơn sơ giống như nhà tranh.

Nhưng nghĩ đến lời Ngụy Trung Vũ nói, nơi này không chỉ là chỗ ở của hắn,

coi như là một tòa binh doanh loại nhỏ.

Nghĩ đến đây, trong lòng Trần Đạo Huyền nhất thời có suy đoán.

ắ ắ ấ ế ầ ầ

Bước vào biệt viện, cảnh sắc trước mắt nhất thời biến hóa, đầu tiên là tầm

nhìn trở nên vô cùng rộng mở.

Thế giới động thiên!

Trần Đạo Huyền liếc mắt một cái liền nhận ra, biệt viện này chính là một tòa

động thiên thế giới tương tự Truyền Bảo các.

Cũng đúng, nơi này là chiến trường vực ngoại, muốn nói chiến trường vực

ngoại nhiều cái gì nhất, vậy không thể nghi ngờ, khẳng định là giới nguyên châu

còn sót lại sau khi giới yêu chết.

Năm đó, Càn Nguyên Kiếm Tông chỉ là đi tới Lưỡng Giới Uyên đánh xì dầu

một lần, liền vớt được giới nguyên châu dùng mấy ngàn năm còn không hết, có

thể tưởng tượng được giới nguyên châu ở Lưỡng Giới Uyên tràn lan đến trình

độ nào.

Vừa nghĩ đến đây, trong lòng Trần Đạo Huyền hưng phấn không thôi.

Có lẽ đối với tu sĩ khác, giới nguyên châu vẻn vẹn chỉ có một cái công dụng

là chế tạo động thiên thế giới, nhưng đối với Trần Đạo Huyền, công dụng của

nó lại lớn hơn rất nhiều.

Giới nguyên châu sau khi sụp đổ hình thành hỗn độn khí.

Đối với Trần Đạo Huyền, chỉ cần có đủ giới nguyên châu, hắn có thể tăng

lên ngộ tính một cách không hạn chế!

Trước đây khi Trần Đạo Huyền tăng lên ngộ tính, không đến vạn bất đắc dĩ,

đều chỉ dám duy trì ngộ tính ở mức gấp 100 lần, bởi vì trạng thái ngộ tính này

lợi dụng ngôi sao ngộ tính tới mức tối đa.

Về phần ngộ tính gấp 200 lần, 300 lần thậm chí cao hơn, tuy rằng hiệu quả

tốt hơn, nhưng tiêu hao ngôi sao ngộ tính sẽ tăng lên theo cấp số nhân, Trần

Đạo Huyền căn bản không tiêu hao nổi.

Cho dù có giới nguyên châu của Càn Nguyên Kiếm Tông làm hậu thuẫn,

hắn cũng tiêu hao không nổi.

Trần Đạo Huyền đã từng thử qua ngộ tính gấp 300 lần.

Vẻn vẹn chỉ là trong nháy mắt, khỏa ngôi sao ngộ tính đường kính mấy trăm

km của hắn, đã bị tiêu hao không còn.

Sau đó, Trần Đạo Huyền không dám sử dụng trạng thái ngộ tính cao như vậy

nữa.

Hơn nữa cảnh giới đại đạo trước kia của hắn vẫn bị kẹt ở Thế Giới cảnh tầng

hai, cho dù ngộ tính có cao hơn nữa, đại đạo pháp tắc cũng không cách nào tiếp

tục tăng lên.

Ngộ tính cao hơn đối với hắn, giống như một cái gân gà.

Mà bây giờ thì khác.

Khi hắn đột phá đến Nguyên Thần kỳ, cảnh giới đại đạo của hắn cũng tăng

lên tới Thế Giới cảnh tầng ba, điều này có nghĩa là, đại đạo pháp tắc chậm chạp

không thể tiến bộ đã có không gian tiếp tục tăng lên.

ố ế ế

Đối với tu sĩ mà nói, thế giới thăng tiến nhờ hai khía cạnh, sự hoàn thiện của

đại đạo pháp tắc trong thế giới và mở rộng phạm vi thế giới.

Mà khuếch trương phạm vi thế giới lại dựa vào hoàn thiện pháp tắc thế giới,

bởi vậy, muốn thuận lợi khuếch trương Huyền Hoàng giới, ngộ tính của Trần

Đạo Huyền là trọng yếu.

Ngoài ra, Trần Đạo Huyền tìm hiểu bí thuật Liệt Tinh Thuật, cũng cần ngộ

tính cao siêu.

Trước đây Trần Đạo Huyền ở không gian truyền thừa Vạn Tinh Hải, chỉ là

dùng ngộ tính gấp 100 lần tiếp nhận truyền thừa này, theo hắn thấy, không thể

nghi ngờ là lãng phí một cơ hội truyền thừa vô ích.

Hiện tại cơ hội truyền thừa của Liệt Tinh Thuật chỉ còn lại hai lần, Trần Đạo

Huyền phải quý trọng hai cơ hội truyền thừa này.

Đang lúc suy nghĩ.

Từng luồng độn quang bay tới vị trí của Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền đảo qua thần thức, sau khi thấy rõ người tới, đơn giản đứng

tại chỗ chờ đợi.

Chưa đầy một chốc.

Tổng cộng có 100 tu sĩ Nguyên Anh, thân hình thẳng tắp đứng trước mặt

Trần Đạo Huyền.

- Tham kiến đại nhân!

100 Nguyên Anh chân quân rống như sấm.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play