Hít sâu một hơi, Trần Đạo Huyền bình tĩnh nhìn Phi Thần Tuyết, cam đoan

nói:

- Ngươi yên tâm, năm năm sau Tư quốc truyền tống trận hai giới mở ra, ta

nhất định tự mình đi tới Lưỡng Giới Uyên, đem nàng hoàn chỉnh mang về cho

ngươi!

- Ta đi cùng ngươi!

Trần Đạo Huyền lắc đầu:

- Nơi này còn cần ngươi tự mình tọa trấn, Trần gia cùng Càn Nguyên Kiếm

Tông vừa mới dung hợp, tất sẽ có rất nhiều ma sát, còn có Xuất Vân quốc cũng

vừa mới thu phục không lâu, chuyện bên trong cũng sẽ rất nhiều. Ngươi không

cần đi với ta, hơn nữa, mang theo ngươi thì ta cũng không yên tâm được.

- Không yên tâm.

Phi Thần Tuyết hơi sửng sốt, chợt tức giận nói:

- Ngươi chê tu vi của ta thấp, thực lực yếu?

- Ta đâu có nói như vậy.

Trần Đạo Huyền cười tủm tỉm nói.

- Hừ!

Phi Thần Tuyết bất mãn nói:

- Thiếp thân đã sắp đột phá đến Nguyên Thần kỳ rồi, chờ xem!

Nói xong, Phi Thần Tuyết toàn lực thi triển thần thức, đè ép tới Trần Đạo

Huyền.

Cho dù tu vi Trần Đạo Huyền đạt tới Nguyên Anh tầng chín, nhưng thần hồn

so sánh với Phi Thần Tuyết, vẫn có chênh lệch nhất định.

Nếu như nói thần thức của Phi Thần Tuyết hoàn toàn triển khai, có thể bao

phủ phương viên chín vạn dặm.

Thần thức của hắn triển khai, chỉ có thể bao phủ hơn sáu vạn dặm, so với đối

phương kém gần một nửa.

Mà thần thức mạnh yếu phụ thuộc vào thần hồn, có thể thấy được thần hồn

của Phi Thần Tuyết mạnh hơn Trần Đạo Huyền một mảng lớn.

Thần thức của Phi Thần Tuyết vừa buông ra liền thu lại.

Lần này Trần Đạo Huyền thật sự bị kinh hãi.

- Tuyết Nhi, thần hồn của ngươi sao có thể tiến bộ nhanh như vậy?

Trong ấn tượng của hắn, chỉ có dùng thiên tài địa bảo như Thái Nhất Thần

Thủy và Thiên Hoa Ngọc Lộ, mới có thể nhanh chóng tăng cường thần hồn.

ể ầ ồ

Những thủ đoạn khác có thể nhanh chóng tăng cường thần hồn, cũng chỉ có

tu hành công pháp luyện thần.

Chẳng qua loại công pháp này rất hiếm thấy, thứ hai, cũng cần hao phí tinh

lực không nhỏ của tu sĩ khắc khổ tu hành, mới có thể tăng cường thần hồn.

Hiển nhiên, Càn Nguyên Kiếm Tông không có thiên tài địa bảo tăng cường

thần hồn, nếu không Phi Thần Tuyết đã dùng từ lâu rồi.

Giải thích duy nhất, Phi Thần Tuyết tu luyện công pháp luyện thần!

- Ngươi đi tiếp nhận truyền thừa Vạn Tinh Hải?

- Ừm.

Phi Thần Tuyết gật gật đầu:

- Trước kia không dám xông vào truyền thừa này, là sợ sau khi xông vào

Thông Thiên tháp gặp phải nguy hiểm, hiện tại xem ra, so sánh với Chân Yêu

giới xâm lấn, chút nguy hiểm của Thông Thiên tháp có thể tính là gì.

Với tư cách là tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông, chuyện đầu tiên Phi Thần

Tuyết học được, chính là không đến vạn bất đắc dĩ, tuyệt đối không thể lấy thân

mạo hiểm.

Điểm này, nàng khác với Trần Đạo Huyền không ngừng liều mạng ở bên

ngoài.

Bất kể là giao chiến với Huyền Thanh Đạo Minh, hay là sau này hoàn toàn

thu phục Xuất Vân quốc, Phi Thần Tuyết đều chưa bao giờ đi tới tiền tuyến,

nàng chỉ ở hậu phương, bày mưu tính kế.

Bởi vì so với lúc ấy, nàng là cường giả cấp chân quân đứng đầu tham chiến,

thì một tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông còn nguyên vẹn không hao tổn, càng

có thể kích phát sĩ khí tu sĩ Vạn Tinh Hải.

Thiên kim chi tử tọa bất thùy đường.

Đạo lý này, là tông chủ tiền nhiệm của Càn Nguyên Kiếm Tông, cũng chính

là sư tôn của Phi Thần Tuyết đã sơm dạy cho nàng.

Đơn giản mà nói, chính là một chữ, cẩu!

Chiến đấu ngang tài ngang sức tuyệt đối không đánh, trừ phi thực lực nghiền

ép.

Chiến đấu có thể giao cho thuộc hạ giải quyết tuyệt đối không tự mình lên

đài, trừ phi vạn bất đắc dĩ.

Chính là ôm loại tâm tính này, tính nhẫn nại của Phi Thần Tuyết đã được vô

ý rèn luyện vô cùng cường đại.

Mặc dù lúc trước nàng đối mặt với Diệp Dận đã có ưu thế tuyệt đối, nhưng

vẫn biểu hiện ra tư thái nhẫn rồi lại nhẫn.

Người không biết chuyện, còn tưởng rằng Diệp Dận mới là bên chiếm cứ

thượng phong.

ể ầ ề

Tại thời điểm này, phong cách xử sự của Trần Đạo Huyền và nàng là hoàn

toàn khác nhau.

Có lẽ điều này có liên quan đến nguồn gốc của cả hai bên.

Trần Đạo Huyền xuất thân từ một gia tộc lụi bại, lúc ban đầu trong gia tộc

chỉ có hai tu sĩ đó là hắn cùng Thập Tam thúc.

Nếu Trần Đạo Huyền một mực cầu ổn, có lẽ Trần gia đã sớm không còn, chứ

đừng nói là phát triển đến mức này.

Nhưng Phi Thần Tuyết thì khác, nàng từ nhỏ đã được coi là người thừa kế do

tông chủ Càn Nguyên Kiếm Tông bồi dưỡng. Những gì nàng đã học được, thủ

đoạn xử lý sự vật, tự nhiên không thể mạo hiểm như Trần Đạo Huyền.

Gia đại nghiệp lớn, băn khoăn tự nhiên cũng nhiều hơn.

Cho dù là Trần Đạo Huyền, theo tộc nhân Trần gia càng ngày càng nhiều, ít

nhất là ở trước mặt thế lực biết rõ lý lịch Trần gia, biểu hiện của hắn đã không

còn hùng hổ bức người như vậy.

Bởi vì hắn biết, chính hắn có thể không sợ kẻ thù đến trả thù, nhưng Trần gia

không thể.

Đây cũng là nguyên nhân Phi Thần Tuyết đưa ra thông gia song phương, hai

nhà kết minh, hắn rất nhanh liền đáp ứng. Nếu chỉ có một mình hắn, thiên hạ to

lớn, nơi nào không thể đi.

Cái gì Càn Nguyên Kiếm Tông, Vô Cực tiên môn, hắn hoàn toàn không để

vào mắt.

Cùng lắm thì học Giáo chủ Tân Nghĩa giáo kia, làm tán tu liều mạng trốn

chay, chẳng phải là thống khoái sao!

Thấy Trần Đạo Huyền không nói lời nào.

Phi Thần Tuyết lắc lắc cánh tay hắn, làm nũng nói:

- Ngươi mang ta đi cùng thôi.

Suy nghĩ một chút rồi, Trần Đạo Huyền vẫn lắc đầu:

- Chính là vì ngươi sắp đột phá Nguyên Thần kỳ, ta càng không thể cho

ngươi đi.

- Tại sao?

- Thiên Tôn thành có lệnh, phàm là tu sĩ Phượng Vẫn giới mới đột phá

Nguyên Thần kỳ, phải đi tới Lưỡng Giới Uyên phục dịch, ngươi không hy vọng

sau khi theo ta đi tới Lưỡng Giới Uyên, vẫn cứ một mực phục dịch ở bên kia

chứ?

- Điều này.....

Phi Thần Tuyết nhất thời nghẹn lời.

Trần Đạo Huyền nói không sai, Vạn Tinh Hải trời cao hoàng đế xa, lại rời xa

vùng đất Trung Châu Tiên Vân Châu, mặc dù sinh ra một tu sĩ Nguyên Thần kỳ,

ầ ầ ế ể ấ ố ể

chỉ cần Phi Thần Tuyết không chủ động bại lộ, là có thể giấu trời trốn biển,

tránh thoát lần phục dịch này.

Mà đi Lưỡng Giới Uyên, vậy thì khác rồi.

Một khi Phi Thần Tuyết đột phá đến Nguyên Thần kỳ ở Lưỡng Giới Uyên,

tất nhiên phải phục dịch trên chiến trường vực ngoại Lưỡng Giới Uyên, điểm

này, cho dù là Thiên Tôn tự mình nói giúp cũng vô dụng.

Quy củ này, là tất cả các thế lực đỉnh cấp Thiên Tôn thành đồng nhất định ra.

Vì, chính là bảo vệ an nguy của Phượng Vẫn giới.

Chẳng qua, đối với những tu sĩ tân tân khổ khổ đột phá đến Nguyên Thần kỳ

mà nói, quy củ này thật sự quá đáng.

Bọn họ trải qua gian nan hiểm trở, thật khó khăn mới đột phá đến Nguyên

Thần kỳ, lại bị Thiên Tôn thành cưỡng chế an bài đến Lưỡng Giới Uyên vực

ngoại chiến trường phục dịch, hơn nữa, tỷ lệ tử vong của loại Nguyên Thần đạo

quân tân tấn này vô cùng cao.

Bởi vậy, Trần Đạo Huyền tự nhiên không muốn để Phi Thần Tuyết đi phục

dịch Lưỡng Giới Uyên.

Không thấy Tiêu Vũ Hóa còn sợ hãi đi chiến trường vực ngoại phục dịch

sao?

Nếu không phải danh tiếng Vô Cực tiên môn quá lớn, bị Thiên Tôn thành

nhìn chằm chằm quá chặt, Tiêu Vũ Hóa tuyệt đối sẽ chạy trốn.

- Thế nhưng, Nguyên Thần đạo quân đi tới Lưỡng Giới Uyên phục dịch,

chính là Thiên Tôn thành tự định, trốn tránh phục dịch, ta sợ....

- Sợ cái gì? Nếu bị phát hiện, vậy thì ngươi liền đi phục dịch là được, đến

lúc đó, thực lực của ngươi cũng đã tăng lên một bậc, cho dù đi phục dịch, nguy

hiểm cũng có thể được bảo đảm rất tốt.

Nghe nói như vậy, trong lòng Phi Thần Tuyết ấm áp, nàng thuận theo gật gật

đầu:

- Tốt, thiếp thân đều nghe theo phu quân.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play