Oanh!

Trong lúc hai người đang nói chuyện, một tiếng nổ chợt vang lên trong đô

thành Tư quốc khiến cho cả tòa tiên thành đều run lên.

Bên trong đại điện, tu sĩ trẻ tuổi nhíu mày.

Lập tức, một tu sĩ toàn thân mặc giáp đen, mặt đeo mặt nạ màu đen, chợt

xuất hiện trong đại điện.

Khi nhìn thấy tu sĩ trẻ tuổi mặc kim bào, tu sĩ giáp đen lập tức nửa quỳ

xuống đất, cúi đầu nói:

- Thiếu chủ!

- Huyền Dạ, chuyện gì xảy ra?

- Là người của Tân Nghĩa giáo.

Tu sĩ giáp đen cúi đầu.

- Lại là đám rác rưởi này!

Tu sĩ trẻ tuổi nghe được ba chữ Tân Nghĩa giáo, cảm xúc trở nên có chút

kích động, hắn vung mạnh lên:

- Tìm cho ra bọn nó, sau đó giết sạch đám chó rác rưởi này!

- Tuân lệnh!

Tu sĩ giáp đen nói xong, thân hình chợt biến mất trong đại điện.

Một bên, Dịch Thiên Kỳ nhìn cảnh tượng xảy ra trước mắt, trong lòng nhất

thời càng thêm nóng nảy.

Đường đường là một vị Nguyên Thần đạo quân, vậy mà lại hành đại lễ với

vị tu sĩ trẻ tuổi kim bào này, có thể thấy được địa vị của vị tu sĩ trẻ tuổi trước

mắt này ở Vô Cực Tiên Môn, cao hơn nữ tu Linh Nhi dẫn tiến hắn vào tới

nhường nào!

Nghĩ tới đây, trong mắt Dịch Thiên Kỳ bộc phát ra hào quang trước nay

chưa từng có.

Càn Nguyên Kiếm Tông! Phi Thần Tuyết! Các ngươi chờ đấy!

Nội tâm Dịch Thiên Kỳ điên cuồng gào thét.

Đô thành Tư quốc.

Cùng Vô Cực Tiên Môn tiểu đạo sĩ Kim Đan lưu lại cho nhau một cái truyền

tấn phù, Trần Đạo Huyền liền tự mình đi dạo trong tiên thành.

Là tòa tiền thành khổng lồ nhất trong số nhiều quốc gia do Vô Cực Tiên

Môn quản lý, Tư quốc không chỉ có lãnh thổ rộng lớn, phong khí bên trong

càng cởi mở hơn nhiều so với Vạn Tinh Hải.

ố ầ ề ấ

Đi dạo ở đô thành Tư quốc, Trần Đạo Huyền nhìn thấy nữ tử ăn mặc cũng

tương tự mở hơn rất nhiều.

Hầu như tất cả nữ nhân đều mặc một lớp sa y trong suốt, để lộ một mảng lớn

da trắng như tuyết.

Trần Đạo Huyền đi trên đường cái, thậm chí còn thấy nữ tử to gan, thấy

tướng mạo hắn tuấn tú, còn âm thầm liếc mắt đưa tình với hắn.

Đi dạo khoảng một nén hương.

Trần Đạo Huyền được một vị tu sĩ Tử Phủ đề cử, tìm được một nhà phụ

trách động phủ cho thuê.

- Tiền bối, nơi này chính là khách sạn Phượng Lai, một trong ba khách sạn

lớn nhất đô thành Tư quốc.

Nói xong, thanh âm của vị tu sĩ Tử Phủ dẫn đường này đột nhiên hạ thấp,

nhỏ giọng nói:

- Chủ nhân khách sạn Phượng Lai chính là đại tộc Tư quốc Tư Đồ gia, danh

tiếng tốt đẹp, tuyệt đối đáng tin cậy!

Nghe vậy, Trần Đạo Huyền gật gật đầu.

Hắn xuất thân từ Vạn Tinh Hải bên ngoài Tiên Vân Châu, Vô Cực Tiên Môn

hắn ngược lại có nghe thấy, cái gọi là Tư Đồ gia tộc, hắn chưa từng nghe tới.

Trên thực tế cũng không kỳ quái, Tiên Vân Châu rộng lớn vô cùng, đừng nói

một gia tộc tu tiên, dù là tông môn nhất lưu, được mấy người người nghe nói

qua.

Nói chung, cái gọi là thế lực nhất lưu, cũng chỉ là ở trong phạm vi thế lực

của nó có ảnh hưởng nhất định.

Ra khỏi phạm vi thế lực của nó, ai biết ngươi là ai, chứ đừng nói đến một gia

tộc tu tiên nho nhỏ của Tư quốc.

Thấy biểu tình trên mặt Trần Đạo Huyền có chút lơ đãng, vị tu sĩ Tử Phủ này

vội vàng truyền âm bên tai Trần Đạo Huyền, nói:

- Tiền bối, lão tổ Tư Đồ gia chính là một vị Nguyên Thần đạo quân Thế Giới

cảnh tầng năm. Sau lưng có chỗ dựa vững chắc ở Vô Cực Tiên Môn, đừng nói

là ở Tư quốc, dù là cả Trung Châu, đều không ai dám chọc vào, tiền bối ngài...

Những lời này, đối với vị tu sĩ Tử Phủ trước mắt này mà nói, coi như là lời

nói từ đáy lòng của một người mới quen.

Có thể nói, với tư cách là một dẫn đường giả, vị tu sĩ Tử Phủ này đã vô cùng

đủ tư cách rồi.

Trần Đạo Huyền cũng không phải là người không biết tốt xấu, tu sĩ trước

mắt có thể lên tiếng nhắc nhở, tự nhiên là sợ Trần Đạo Huyền không biết nặng

nhẹ, đắc tội Tư Đồ gia.

Phải biết rằng, hằng năm đều có tu sĩ bên ngoài đến Tư quốc du lịch, sau khi

đắc tội với Tư Đồ quyền quý, cuối cùng dẫn đến hài cốt không còn!



- Đa tạ đạo hữu nhắc nhở.

Trần Đạo Huyền chắp tay với tu sĩ trước mắt.

Tu sĩ Tư quốc chắc cũng là lần đầu tiên được một vị Nguyên Anh chân quân

khách khí đối đãi như vậy, lập tức kích động đỏ mặt, không ngừng nói:

- Dễ nói dễ nói, tiền bối quá khách khí.

Nói xong, tu sĩ Tư quốc nghiêng người, hướng Trần Đạo Huyền vươn tay

phải.

- Tiền bối, mời.

Trần Đạo Huyền gật đầu.

Hai người một trước một sau, cất bước đi vào trong khách điếm.

Đừng nhìn khách sạn Phượng Lai ở đô thành Tư quốc chiếm diện tích không

lớn, nhưng tiến vào bên trong, Trần Đạo Huyền phát hiện, bên trong khách điếm

này lại là một cái động thiên thế giới diện tích không nhỏ.

Vừa mới tiến vào khách điếm, một tu sĩ mặc trang phục màu tím nhạt liền

bay về phía hai người Trần Đạo Huyền.

Hiển nhiên, tu sĩ này chính là tiểu nhị của khách điếm.

- Tiền bối, hoan nghênh đến khách sạn Phượng Lai!

Người tới dừng thân hình trước mặt Trần Đạo Huyền, lập tức cung kính

hành lễ với Trần Đạo Huyền.

Trần Đạo Huyền tùy ý đảo qua thần thức, phát hiện tu vi của đối phương lại

đạt tới Tử Phủ kỳ.

Đường đường là tu sĩ Tử Phủ kỳ, vậy mà ở trong khách điếm làm tiểu nhị,

cái khách sạn Phượng Lai này quả thực không thể tưởng tượng được.

Mặc dù nội tâm cực kỳ kinh ngạc, nhưng bề ngoài Trần Đạo Huyền không lộ

ra chút dị sắc.

- Tiền bối, ngài muốn thuê động phủ.

Trần Đạo Huyền lời ít ý nhiều:

- Thuê động phủ.

Nghe được khách nhân muốn thuê động phủ, biểu tình trên mặt tiểu nhị

khách sạn Phượng Lai này càng thêm nịnh nọt, khom người nói:

- Tiền bối, động phủ khách sạn Phượng Lai ta chia làm năm cấp. Trong đó

cấp thứ nhất, tên là Tư Đồ bí cảnh, Tư Đồ bí cảnh này, ngoại trừ linh khí dồi

dào ra, còn có một cái giếng linh tính có thể rèn luyện đạo binh, cái giếng linh

tính này rất khó lường, nghe đồn cứ cách hơn trăm năm là có thể sinh ra một

giọt linh tính. Quả thực là một bảo địa hiếm có!

Nghe tiểu nhị khoe khoang Tư Đồ bí cảnh như vậy, tên Tử Phủ dẫn đường

đứng một bên dẫn Trần Đạo Huyền đi tìm khách điếm có chút nhìn không vừa

mắt, cắt ngang tại chỗ:

ẳ ễ ố ầ ầ ế ố

- Chẳng lẽ đạo hữu khi dễ trưởng bối nhà ta lần đầu tiên đi đến Tư quốc hay

sao? Giếng linh tính của Tư Đồ bí cảnh đến tột cùng có thể sinh ra linh tính hay

không, đạo hữu thật sự cho là chúng ta không biết hay sao?

- Khụ khụ, cái này...

Tiểu nhị có chút xấu hổ, vốn tưởng rằng gặp được một vị khách lạ không

hiểu, không nghĩ tới đây lại là hai vị khách quen.

Thấy hai người là khách quen, tiểu nhị lập tức thu hồi thái độ làm thịt khách,

nói:

- Đương nhiên, Tư Đồ bí cảnh mặc dù tốt, nhưng giá cho thuê cũng rất cao,

tiền thuê hàng năm cao tới một trăm giọt tạo hóa lực. Trừ chuyện đó ra, khách

sạn Phượng Lai cấp thứ hai Huyền Thủy bí cảnh ngược lại càng thích hợp với tu

vi tiền bối Nguyên Anh kỳ đây.

Nghe nói như vậy, trong lòng Trần Đạo Huyền cả kinh.

Hắn bất động thanh sắc nói:

- Ngươi có thể nhìn ra tu vi của ta?

- Tiền bối nói đùa, vãn bối đương nhiên nhìn không ra tu vi của tiền bối.

Tiểu nhị chắp tay, nói:

- Chẳng qua, khắc đầu tiên tiền bối đang đặt chân vào khách của ta, Phượng

Linh liền thông báo tu vi của tiền bối cho tại hạ rồi.

Phượng Linh.

Trần Đạo Huyền âm thầm ghi nhớ danh tự mới này

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play