Giới Yêu có thể thôn phệ tu sĩ Nhân tộc để khuếch trương Nguyên Giới. Tu

sĩ Nhân tộc tự nhiên cũng có thể săn giết giới yêu, lợi dụng giới nguyên châu

của bọn họ.

Nhưng dù sao cũng phải nói, vẫn là một phương giới yêu chiếm tiện nghi

hơn.

Bởi vì bọn họ thôn phệ Nhân tộc, có thể trực tiếp khuếch trương nguyên giới

của bản thân, đề cao thực lực bản thân.

Mà Nhân tộc đạt được giới nguyên châu, lại không cách nào trực tiếp tăng

lên thực lực bản thân. Chỉ có thể luyện chế thành từng kiện động thiên pháp khí

để lại cho hậu bối sử dụng.

Tựa như Càn Nguyên Kiếm Tông bây giờ, toàn bộ tông môn đều do một cái

động thiên thế giới xây dựng nên.

Phi Thần Tuyết giải thích xong, dùng thần thức truyền âm thương lượng

cùng với Hô Diên Trì.

Một lúc lâu sau.

Hô Diên Trì mới ngẩng đầu nhìn Trần Đạo Huyền một cái, vẻ mặt đau đớn

gật gật đầu, sau đó lấy ra một cái nhẫn trữ vật, lăng không đưa tới.

Phi Thần Tuyết lấy được nhẫn trữ vật, đưa cho Trần Đạo Huyền bên cạnh,

nói:

- 100 triệu viên phế châu.

Một cái nhẫn trữ vật nho nhỏ nằm yên trong lòng bàn tay bạch ngọc của Phi

Thần Tuyết,.

Trần Đạo Huyền hít sâu một hơi, khẩn cấp cầm lấy nhẫn trữ vật.

- Bây giờ ngươi định làm gì? Bế quan hoàn thiện động thiên pháp khí của

ngươi?

Phi Thần Tuyết có chút tò mò, nàng không phải chưa từng thấy qua tu sĩ lâm

trận mài mới mài gươm, nhưng chưa từng thấy qua loại quá đáng như Trần Đạo

Huyền.

Hai người đánh cuộc là ngay sau đại điển mừng công này.

Cho dù đại điển mừng công của Càn Nguyên Kiếm Tông có long trọng hơn

nữa, tối đa không đến một tháng sẽ kết thúc.

Một tháng, đừng nói đối với tu sĩ có được thọ nguyên dài đằng đẳng, dù là

đối với phàm nhân thì đó cũng chỉ là một đoạn thời gian cực kỳ ngắn ngủi.

Thời gian ngắn như vậy, Trần Đạo Huyền có thể làm gì?

Ý nghĩ của Phi Thần Tuyết, Trần Đạo Huyền không rõ ràng lắm, mà hắn

cũng không muốn để ý tới.

ắ ề ế ẫ

Giờ phút này, hắn tâm tâm niệm niệm đều hết vào cái nhẫn trữ vật nho nhỏ

trong tay.

Bởi vì trong chiếc nhẫn trữ vật này, là khoản “tài phú” lớn nhất mà hắn đạt

được từ trước tới nay.

100 triệu viên giới nguyên châu!

Mặc kệ là phế châu hay không, nhưng trong mắt Trần Đạo Huyền, giới

nguyên châu hoàn chỉnh lại không có tác dụng đối với hắn. Bởi vì hắn không

cần dùng giới nguyên châu để luyện chế động thiên pháp khí.

Muốn giới nguyên châu hoàn chỉnh để làm gì chứ?

Ngược lại, mặc dù hắn lấy được giới nguyên châu hoàn chỉnh thì cũng phải

đợi nó hoàn toàn phá hủy nguyên giới, sụp đổ thành khí hỗn độn, để cho kim

sắc kinh văn trong thức hải của hắn hấp thụ.

Nghĩ tới đây.

Trần Đạo Huyền vươn tay chỉ ra ở trước mặt mọi người.

Ngay lập tức.

Một cái lồng giam không gian hình cầu bao phủ Trần Đạo Huyền ở bên

trong.

Hắn lại trực tiếp bế quan ở ngay trước mặt nhiều Nguyên Anh chân quân của

Càn Nguyên Kiếm Tông như vậy.

Bên tai Phi Thần Tuyết, một đạo thần thức truyền âm vang lên.

- Hộ pháp cho ta!

- Ngươi...

Phi Thần Tuyết không khỏi bị bộ dáng bá đạo của Trần Đạo Huyền làm cho

tức giận đến mơ hồ.

Nhưng bất đắc dĩ, Trần Đạo Huyền lại là đồng minh quan trọng nhất của

nàng trong tương lai.

Bất kể công hay tư, từ sâu bên trong nội tâm, nàng đều không muốn đắc tội

đối phương.

Nếu không, Trần Đạo Huyền sẽ không dễ mà mượn được 100 triệu viên giới

nguyên châu từ tay Phi Thần Tuyết.

Mặc dù trong mắt Phi Thần Tuyết, những giới nguyên châu này đều là phế

châu có giá trị không lớn.

Nhưng những phế châu này cũng có thể phát huy chút tác dụng khuếch

trương động thiên thế giới, không phải là thứ vô giá trị.

Nếu không phải như vậy, ai lại giữ một đống rác trong tay?

Nghĩ đến đây, Phi Thần Tuyết bất đắc dĩ bao phủ thần thức ở bên ngoài lồng

giam không gian do Trần Đạo Huyền lập ra, đề phòng người khác rình mò.

Lấy lĩnh ngộ của Trần Đạo Huyền đối với không gian pháp tắc.

ồ ắ ầ

Lồng giam không gian mà hắn tạo ra còn an toàn hơn hàng trăm ngàn lần so

với bất kỳ tĩnh thất bế quan nào trên thế gian.

Hơn nữa còn có một vị chân quân Thế Giới cảnh tầng hai hộ pháp cho hắn,

đủ để cho hắn an tâm bế quan.

Bên ngoài.

Những Nguyên Anh chân quân khác thấy Trần Đạo Huyền trực tiếp dùng

lồng giam không gian tựa như vỏ trứng gà nhốt mình lại, biểu tình trên mặt có

chút kinh ngạc.

Trần chân nhân này muốn làm gì?

Nhất là đám người Diệp Dận.

Ông ta ăn quả đắng trong tay Trần Đạo Huyền không chỉ một lần, cho dù bề

ngoài ra vẻ cao thâm đến đâu, nhưng trong lòng càng căm hận người này đến

cực điểm.

Nhưng đối với tất cả những điều này.

Trần Đạo Huyền nóng lòng bế quan không thèm để ý chút nào.

Diệp Dận không biết, Trần Đạo Huyền đơn thương độc mã, một thân một

mình đoạt được Thái Nhất Thần Thủy trong tay gần trăm Nguyên Anh chân

quân. Chỉ với một vị Nguyên Anh chân quân đứng đầu như ông ta, đã không

còn được Trần Đạo Huyền để vào mắt nữa.

Trần Đạo Huyền một đường đi tới hôm nay, chưa bao giờ nhìn lại người đã

bị hắn vượt qua.

Bởi vì hắn biết, miễn là người bị hắn vượt qua, thì sẽ không bao giờ là đối

thủ của hắn nữa.

Nếu không làm được điều này, cái ngoại quải trên thân hắn, chẳng lẽ là trên

thân chó sao.

Bên trong lồng giam không gian.

Trần Đạo Huyền kích động lấy ra nhẫn trữ vật của Phi Thần Tuyết đưa cho

hắn, sau khi dùng thần thức dò xét, không khỏi càng thêm kích động.

Toàn bộ 100 triệu viên giới nguyên châu đặt gọn gàng trong nhẫn trữ vật.

Trách không được lúc trước Trì Dao thấy hắn thu thập hỗn độn khí của Chân

Tiên Nguyên Giới, đã cảm thấy cực kỳ ngoài ý muốn.

Trong hành trình Chân Tiên Nguyên Giới, nếu Trần Đạo Huyền hắn có nhiều

giới nguyên châu như vậy, hắn còn khổ cực dấn thân mạo hiểm để làm gì?

Trừ bỏ tạp niệm.

Trần Đạo Huyền điên cuồng phá vỡ giới nguyên châu trong nhẫn trữ vật,

nhất thời vô số hỗn độn khí giống như kén tằm, bao vây cả người Trần Đạo

Huyền lại.

Hơn nữa, theo Trần Đạo Huyền không ngừng phá bỏ giới nguyên châu, hỗn

độn khí bao phủ hắn càng ngày càng nhiều.

ỗ ỗ ổ ồ ắ

Cảm nhận được cỗ hỗn độn khí khổng lồ này, kim sắc kinh văn trong thức

hải của hắn lập tức có phản ứng, bắt đầu điên cuồng hấp thu những hỗn độn khí

này.

Vô số hỗn độn khí thông qua kim sắc kinh văn hấp thu chuyển hóa, biến

thành từng hạt ngộ tính tinh trần, bị Trần Đạo Huyền co rút thành một vòng

ngôi sao ngộ tính lớn, rồi thu nạp lại.

Ngay sau đó, dưới vô số tinh trần tụ tập, ngôi sao ngộ tính bành trướng bằng

mắt thường có thể thấy được.

Ròng rã cả một ngày.

Trần Đạo Huyền chỉ duy trì mỗi một động tác này.

100 triệu viên giới nguyên châu, mới vẻn vẹn chỉ được Trần Đạo Huyền hấp

thu không đến một phần mười.

- Hô!

Trần Đạo Huyền dừng động tác.

Không phải là hắn không muốn hấp thu nữa nữa, mà là thức hải của hắn đã

sắp không chứa được viên ngôi sao ngộ tính khổng lồ này nữa.

Giờ phút này, trong không gian thức hải của Trần Đạo Huyền, ngộ tính tinh

thần cơ hồ sắp đuổi kịp độ lớn của không gian thức hải rồi.

Đoán đại khái, đường kính của ngôi sao ngộ tính này ít nhất vượt qua hai

ngàn dặm, lớn hơn không biết bao nhiêu lần so với sau chuyến đi chân tiên

nguyên giới.

Nếu mà lấy lượng tiêu hao tinh trần khi đốn ngộ với ngộ tính gấp trăm lần

trên một ngày làm đơn vị tiêu chuẩn.

Giờ phút này, trong thức hải của Trần Đạo Huyền, đã tích góp ít nhất hơn

một vạn đơn vị tiêu chuẩn ngộ tính tinh trần.

Nói cách khác.

Trần Đạo Huyền có thể đốn ngộ với trăm lần ngộ tính suốt một vạn ngày,

cũng chính là 27 năm 4 tháng.

- Phát tài!

Trần Đạo Huyền nhìn 90 triệu viên giới nguyên châu còn lại trong nhẫn trữ

vật, lẩm bẩm nói.

Chưa bao giờ, hắn cảm thấy mình giàu có như ngày hôm nay.

Giờ khắc này, hắn đột nhiên cảm thấy, nếu có thể cưới Phi Thần Tuyết,

dường như cũng là một chuyện không tồi.

Đây không phải là Trần Đạo Huyền đứng núi này trông núi nọ, mà là Phi

Thần Tuyết cho hắn thật sự là quá nhiều.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play